SÁT PHÁ LANG - Trang 286

gian dài, y cũng cảm thấy không khác gì Vương bá hầu phủ – A, Vương bá
còn ưa sạch sẽ hơn tay hòa thượng kia.

Chỉ có Cố Quân là ngoại lệ.

Mái tóc Cố Quân bị người Đông Doanh làm tung chưa kịp buộc lại, như
hoa rơi nước chảy xõa ra đầy vai. Trường Canh ngắm y rất lâu, các loại
mộng cảnh kìm nén thật sâu trong ký ức không tự chủ được trỗi lên trong
lòng, nếu y không khắc chế, những ký ức đó sẽ còn được một tấc muốn tiến
một thước, kích khởi một chút ảo tưởng kéo dài. Mỗi khi đến lúc này, y đều
như đối kháng Ô Nhĩ Cốt, cưỡng ép cắt ngang mạch suy nghĩ, lôi mớ kinh
văn vô nghĩa Liễu Nhiên dạy ra lặp đi lặp lại dưới đáy lòng, như dùng một
hòn đá mài đao mà mài qua mài lại tim mình vậy.

Nhưng không biết vì sao mà chiêu này đột nhiên hết tác dụng. Có thể là
toàn bộ tự chủ của Trường Canh đều dùng trên việc kiềm chế lửa giận vừa
rồi, thế là mạch suy nghĩ lập tức như ngựa thả cương.

Ô Nhĩ Cốt rục rịch trong thân thể bện cho y một ảo tưởng không cách nào
tả nổi.

Y phảng phất nhìn thấy mình khom lưng, hôn trán, ấn đường, mũi Cố
Quân… chần chừ dời đến môi, đôi môi ấy nhất định sẽ không mềm lắm,
cũng không ngọt lắm, chắc còn là đắng, như mùi thuốc vĩnh viễn không
xua đi trên người Cố Quân, hoặc thoang thoảng mùi rượu. Trường Canh
còn rất muốn cắn một phát, ý nghĩ này vừa sinh ra, thì môi răng y lập tức
như có vị máu tươi hơi ngòn ngọt, làm toàn thân run rẩy. Trường Canh run
lên, rồi y chợt định thần lại, phát hiện mình đang si dại đứng ở sau ghế của
Cố Quân, đầu lưỡi đã bị mình cắn rách.

Ngay sau đó, Trường Canh ý thức được ngón tay mình còn ở cạnh tai Cố
Quân, tức khắc rụt phắt lại như bị phỏng.

Y đứng đờ ra giây lát, hơi thở bất ổn mà gọi khẽ: “Nghĩa phụ?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.