SÁT PHÁ LANG - Trang 332

du xuân, chốc chốc lại xen lẫn với thương đội đến phương Bắc buôn bán,
kiếm ăn trở về.

Vùng Nam Cương dân phong dũng mãnh, hãn phỉ hoành hành, Tôn thị lang
động viên đại quan biên giới là giả, vốn định mượn uy phong An Định hầu,
nắm chứng cứ Phó Chí Thành thân là mệnh quan triều đình mà cấu kết sơn
phỉ, biến quân Nam Cương thành đường đột phá cho việc thi hành lệnh
kích trống, nhưng từ khi vào đất Thục, Cố Quân bắt đầu làm chậm hành
trình – Thục Trung về Nam đều là địa bàn của Phó Chí Thành, địa đầu xà
kia không khéo đã sớm biết hành tung của họ, còn bắt hắn trở tay không
kịp cái nỗi gì?

Tôn đại nhân không ói nữa, trái lại nôn nóng đến độ rộp hết khóe miệng.

Thẩm Dịch lặng lẽ rỉ tai Cố Quân: “Đắc tội quân tử không đắc tội tiểu
nhân, ngươi làm vậy là đủ rồi, cẩn thận tôn tử kia quay về kinh vu cho
ngươi mấy chuyện xấu.”

Cố Quân cười.

Thẩm Dịch vừa thấy nụ cười thờ ơ ấy liền không nhịn được muốn dùng võ
mồm, phát biểu trường thiên đại luận, ai ngờ Cố Quân lại thì thào: “Quân
tử tiểu nhân đều không là vấn đề.”

Thẩm Dịch tức giận nói: “Rước họa chính là vấn đề rồi.”

Cố Quân không chấp nhặt, hạ giọng thấp hơn vài phần: “Vị kia mới là vấn
đề… Ta và Binh bộ thế như nước lửa là tốt nhất, ngươi không hiểu à?”

Thẩm Dịch ngây ra rất lâu, thở dài, không nói gì.

Từ khi nào… Cố đại soái ngông cuồng tự cao cũng bắt đầu lưu ý chơi trò
tâm nhãn rồi?

Cố Quân: “Không nghe lão mụ tử ngươi lải nhải nữa, ta đi tìm con ta đây.”

Nói xong liền phóng ngựa đi, chẳng thèm để ý tới Thẩm Dịch.

Thẩm Dịch: “…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.