SÁT PHÁ LANG - Trang 404

làm phản, mỗi một việc đều phảng phất là sự trào phúng dữ dội, chợ đen tử
lưu kim cấm suốt không ngừng càng thành tâm bệnh của hắn.

Thẩm Dịch không nói gì, cả hai sóng vai đi vào nội viện – trong lòng họ
đều biết, Phụng Hàm công tuy tự tìm đường chết, song những gì ông nói
không phải là không có lý.

Về sau trường tý sư dân gian bị hạn chế, từ đây chỉ dựa vào Linh Xu viện,
quanh năm suốt tháng có thể làm ra mấy món kỹ thuật mới? Huống chi
Linh Xu viện vĩnh viễn lấy cương giáp quân dụng làm đầu, sau này kỹ
thuật dân dụng còn đường nào để phát triển?

Thẩm Dịch: “Có thể cứu được ông ấy không?”

Cố Quân ngẩng đầu nhìn không trung chìm trong ánh hoàng hôn ở cuối đế
đô, thở ra khói trắng: “Không biết, ta sẽ cố hết sức.”

Thẩm Dịch gật đầu, lát sau y chợt nói: “Đại soái, ta từ nhỏ lớn lên ở kinh
thành, nhưng có đôi khi thật sự cảm thấy thở không nổi.”

Cố Quân không nói một lời đưa vò rượu cho y.

Thẩm Dịch tu luôn bằng vò một ngụm rượu nhà tự ủ, rượu mạnh xộc lên, y
vỗ vỗ lưng Cố Quân: “Đều chuẩn bị sinh nhật cho ngươi đấy, lát nữa vào
đừng có đanh cái mặt.”

Thế là cả hai đứng trên hành lang uốn khúc, mỗi người một ngụm mà chia
hết vò rượu.

Rượu có thể giải ưu, có thể làm máu nóng lên, có thể hồng đôi má, có thể
giúp người ta ném phăng việc tày trời trước mắt sau lưng, thả lỏng chốc lát.

Nhưng vào nội viện, Cố Quân vẫn giật mình.

Chỉ thấy hàng loạt thiết khôi lỗi hỏng trong hầu phủ bị Cát Thần lôi hết ra,
cũng không biết gã mất bao lâu để sửa, một đám mặt đen to đùng hành
động như thường, qua lại như bay, lại thêm một đám tháo giáp trụ và binh
khí, xếp thành một hàng, hai tay cầm hai cây quạt tơ lụa, ở trong sân uốn éo

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.