SÁT PHÁ LANG - Trang 440

thức thời, không còn như mấy năm trước chạm vào là nổ, vừa rồi không
biết nặng nhẹ chống đối, đại khái cũng là nghe thấy hai chữ “Lâu Lan” nên
có chút phản ứng quá khích mà thôi…

Lâu Lan ư, ở bên đó hơn năm năm, tình cảm chắc hẳn sâu đậm, không phải
là không thể hiểu.

Vừa nghĩ thế, Lý Phong lại mềm lòng đi không ít, thậm chí định tự mình đỡ
Cố Quân dậy.

Nào ngờ hắn còn chưa đưa tay ra, Cố Quân đã đứng thẳng dậy, bình tĩnh
nói: “Hoàng thượng, Lâu Lan tuy nhỏ, nhưng luôn luôn hữu hảo với triều
ta, năm ấy Tây Vực đa quốc phản loạn, quân ta bị bao vây ở nơi cát vàng
gò hoang hơn hai mươi ngày, duy nhất báo tin cho ta, lén vận lương thảo
dược vật chính là người Lâu Lan, sau đó Tây Dương, Tây Vực, Thiên Trúc
các nước ký kết hiệp ước con đường tơ lụa với Đại Lương ta, Lâu Lan cũng
ở trong đây- “

Tay Lý Phong giơ ra giữa chừng khựng lại đó, hắn thoạt tiên sửng sốt, lập
tức giận dữ quát: “Đủ rồi!”

“Do thèm muốn vật của nước khác, mà dấy binh xâm phạm, chính là bất
nhân; ném phăng cựu ân, hủy ước bội tín, chính là bất nghĩa!” Cố Quân
chẳng mảy may định đủ rồi, từng chữ như đao, nện thẳng xuống nền kim
điện noãn các.

Lý Phong tức đến run lên: “Im miệng!”

Hắn chuyển tay phất qua văn phòng tứ bảo trên bàn, thuận tay cầm một
nghiên mực vuông, hung tợn ném tới, Cố Quân không né tránh, mặc nghiên
mực kia đập mạnh lên khinh giáp trên vai, “Choang” một tiếng, mực còn
chưa khô từ phần ngực triều phục gấm hoa của An Định hầu chảy xuống.

Lý Phong: “Cố Quân, ngươi muốn làm gì?”

Cố Quân mặt không đổi sắc nói hết lời: “Quân đội bất nhân bất nghĩa
không thể may mắn, Huyền Thiết doanh năm vạn tướng sĩ, mặc dù không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.