SÁT PHÁ LANG - Trang 465

không có chuyện đành tìm chuyện để nói, cầm bầu rượu hỏi Trường Canh:
“Uống không?”

Trường Canh không để ý tới y, lấy ra một bình nước lạnh ngắt, đoan chính
ngồi cạnh bàn cờ – nếu cạo trọc đầu, thật sự hệt như một cao tăng mờ ảo
xuất trần vậy.

Trường Canh hỏi: “Huyền ưng sẽ không vô duyên vô cớ chạy suốt đêm từ
đại doanh Tây Bắc tới, là biên cảnh có dị động ạ?”

Cố Quân không muốn cho y biết lắm, qua loa đáp: “Một chút phiền toái,
không có gì.”

Y ở trong quân uy tín cá nhân cực cao, điểm tốt là nói một không hai, lực
khống chế và hiệu suất tuyệt hảo, song vật cực tất phản, cũng không phải là
không có điểm xấu – thí dụ như Cố Quân sẽ không tự chủ được bảo vệ uy
tín này, khi gặp phải một chút chuyện mình cũng nghĩ không ra, y sẽ không
chủ động mở miệng với người khác trước.

Dần dà, cũng rất dễ bảo thủ.

Trường Canh nâng mí mắt nhìn y, nhưng nhanh chóng thu tầm nhìn lại,
khôi phục trạng thái mắt nhìn mũi mũi nhìn miệng, giống như sợ nhìn
nhiều sẽ chìm vào đó. Y nhón một quân cờ từ hộp cờ bên cạnh lên ngắm
nghía, quân cờ đen đến phát xanh, bị đèn măng-sông chiếu ra một chút
huỳnh quang le lói.

Thấy Cố Quân không muốn nhiều lời, Trường Canh liền tự mình nói tiếp:
“Tướng quân của Huyền Thiết tam đại doanh đều có thể một mình đảm
đương một phía, biên cảnh xung đột nhỏ, họ sẽ không lặn lội đến phiền
người – con đoán chí ít là binh lực dị thường trên một vạn tập kết, hoặc
cũng là phiền toái xấp xỉ, mới có thể khiến vị huynh đệ huyền ưng kia bôn
ba chuyến này.”

Cố Quân xoay tới xoay lui chén rượu nóng hôi hổi, trong men say tản mạn
hơi nheo mắt: “Chung lão tướng quân dạy ngươi rất nhiều.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.