SÁT PHÁ LANG - Trang 487

tuấn tú kia như một pho tượng hung thần thức tỉnh, song chỉ có một chớp
mắt.

Nhưng Cố Quân nhanh chóng định thần lại, thần sắc hơi dịu đi, sờ soạng vỗ
vỗ tay Trường Canh: “Đi xem vết thương trước, sau đó giúp ta sắc một
thang thuốc – mới đó đã không thèm nghe lời rồi à?”

Trường Canh lặng im chốc lát, đoạn quay người đi ra ngoài, đấm cây cột ở
cửa một phát.

Mà lúc này, một cơn lốc lớn hơn không hề có dấu hiệu báo trước đã tới gần
kinh thành đèn đuốc sáng trưng.

Đêm ấy, trong hẻm nhỏ chốn kinh thành, một lão nhân tóc thưa không râu
thoáng nhìn huyết thư trên bàn lần cuối, rồi treo cổ lên xà nhà, kết thúc
cuộc đời gần đất xa trời của mình đúng vào lúc bình minh.

Cố Quân tâm phiền ý loạn lại quên dặn thống lĩnh thị vệ phong tỏa tin tức,
biệt viện ôn tuyền và Bắc đại doanh cơ hồ ngay sát vách, tin tức mau chóng
truyền đi như mọc cánh.

Thống lĩnh Bắc đại doanh vùng kinh giao Đàm Hồng Phi chính là cựu bộ
Huyền Thiết doanh năm đó, nghe chủ soái gặp chuyện ở kinh kì trọng địa,
ngay trong tầm mắt mình, đương trường nổi cơn tam bành, phái binh lực
của một doanh tuần phòng, triệt tra khắp nơi.

Động tĩnh lớn như vậy không giấu được ai, chẳng qua giây lát, tin tức Cố
Quân gặp chuyện ở kinh giao không chân mà chạy, và đây mới chỉ là mở
đầu.

Cách một ngày, chờ Cố Quân khôi phục thị lực và thính lực, nhớ tới sơ hở
của mình, thì đã không còn kịp – Đàm Hồng Phi đã trực tiếp dẫn người vào
kinh.

Kinh triệu doãn sứt đầu mẻ trán bị Đàm tướng quân ép tra hết các nhân vật
vùng ngoài khả nghi trong kinh, mà quan truyền lệnh phụng mệnh Cố Quân

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.