SÁT PHÁ LANG - Trang 527

Y thản nhiên đưa tay ra hiệu cho Hoắc Đan, Hoắc Đan hiểu ý, vội tiến lên
hai bước, kề tai y, lặp lại một lần đầu đuôi ngọn ngành những lời Giang
Sung nói trong thiên lao.

Cố Quân chưa kịp nghe xong, cái đầu vốn đau muốn nổ tung “uỳnh” một
tiếng đứt dây, hoa vàng nhảy nhót trước mắt, bước chân hoảng loạn lảo
đảo, Hoắc Đan đỡ lấy tay y: “Đại soái!”

Giang Sung giật mình đánh thót, không biết An Định hầu vừa rồi còn trấn
định đến khác người đột nhiên bị bệnh gì, thấy sắc mặt Cố Quân khó coi
như người chết, vội căng thẳng hỏi: “Hầu gia, sao vậy?”

“Huyền Thiết doanh thiệt hại quá nửa” , “Bắc cương đại quan liên tiếp thất
thủ” , “Triệu tướng quân tuẫn quốc” , “Kho quân nhu Tây Nam bị nổ” …
Dăm ba câu ấy hóa thành những lưỡi đao trí mạng, xoay tròn chui vào tứ
chi bách hài của Cố Quân, ngực y đau nhói một trận, trong cổ trào lên vị
tanh ngọt.

Gân xanh hơi lồi lên thái dương y, mồ hôi lạnh theo thái dương chảy
xuống, ánh mắt lại có chút rời rạc, tuy Giang Sung biết dù ở thiên lao cũng
không ai dám tra tấn An Định hầu, vẫn rất lo sợ: “Hầu gia sao vậy? Cần hạ
quan kêu bộ liễn đến không? Ngự y đâu?”

Cố Quân hơi loạng choạng.

Giang Sung: “Hiện giờ an nguy của Đại Lương nằm cả trên vai Hầu gia,
ngài tuyệt đối không thể có gì bất trắc!”

Câu này như sấm sét xẹt qua tai Cố Quân, ba hồn bảy phách sắp sửa bay ra
tứ phương chấn động mạnh, khắc cốt minh tâm mà tụ về cột sống thông
thiên triệt địa kia, Cố Quân nhắm mắt, miễn cưỡng nuốt một búng máu
xuống.

Khựng lại một lúc, dưới ánh nhìn chăm chú của Giang Sung đang kinh hồn
bạt vía, y điềm nhiên như không mà khàn khàn cười nói: “Vài ngày không
thấy mặt trời, hơi đau đầu – không sao, bệnh cũ thôi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.