SÁT PHÁ LANG - Trang 536

Cố Quân: “Huyền Thiết doanh nhất định là do ngươi rút về, bằng không
bọn Hà Vinh Huy chưa biết chừng sẽ đánh tới người cuối cùng.”

“Con bắt chước nét chữ của người.” Trường Canh nói, “Để Huyền Thiết
doanh rút về Gia Dự quan, lại cho Thái Phân tướng quân Bắc thượng cứu
viện biên cương, tính thời gian thì chắc hẳn tử lưu kim cấp báo ở bên phía
Hà tướng quân đã đến tay – việc này không cần cho Lý Phong biết, dù sao
y đã nghĩ chỉ hủy lệnh kích trống rồi.”

Cố Quân chớp chớp mắt: “Ngươi biết bắt chước…”

“Đều là bàng môn tà đạo thôi.” Trường Canh lắc đầu, “Bên phía Giang
Nam con vốn đã truyền tin cho sư phụ, không ngờ vẫn không kịp, ngoài ra
con hoài nghi trong cung có gián điệp hai mươi năm trước Bắc man lưu lại,
đã nhờ người đi tra, bên phía Thẩm tướng quân vẫn chưa có tin tức gì, chỉ
sợ sẽ không có tin tốt.”

“Không có tin tức chính là tin tức tốt nhất,” Cố Quân im lặng chốc lát, nói,
“Lão mụ tử đó mạng lớn lắm, không chết được đâu.”

Trường Canh: “Nghĩa phụ, Tây Bắc thế tới rào rạt, nhưng hiện tại xem ra,
nhất thời sẽ chưa có việc gì, theo người thì sau họa Đông Hải, kinh thành
có thể thủ được không?”

Cố Quân ngẩng đầu nhìn y một cái, đôi mắt ấy như một đôi đá lửa, lạnh
lẽo, cứng rắn không nói thành lời, lại phảng phất như chạm nhẹ là có thể
bùng lên hỏa hoa.

Trong phòng chỉ có hai người là y và Trường Canh, chính giữa cách một
bát mì, Cố Quân liền không nói lời hình thức, thành thật đáp: “Thế phải
xem chúng ta có thể chèo chống đến khi có viện quân hay không. Ngàn
dặm tập kích bất ngờ, người Tây Dương cũng muốn tốc chiến tốc thắng,
nếu không sẽ không có mở màn lớn như vậy, vốn dĩ kéo dài càng lâu càng
có lợi cho chúng ta, nhưng…”

Nhưng quốc lực Đại Lương không kham được đánh lâu dài.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.