SÁT PHÁ LANG - Trang 551

Trường Canh hình như biết trong lòng y đang nghĩ gì: “Dưới ổ lật nào có
trứng lành, hiện giờ kinh thành thế này, chờ đợi trong cung và theo lên tiền
tuyến chẳng khác gì nhau, vạn nhất thành phá, không phải khác biệt là chết
sớm và chết muộn sao?”

Cố Quân chưa kịp nói gì, Đàm Hồng Phi đã cười to nói: “Điện hạ nói đúng
lắm! Đâu đâu cũng toàn hủ nho, chỉ có điện hạ là chân nam nhi!”

Cố Quân vô kế khả thi, đành phải khoát tay: “Chuyện cũng để ngươi nói
rồi, muốn thì đi đi.”

Sau đó y trừng Đàm Hồng Phi một cái, nhìn vết roi chưa lành trên mặt Đàm
tướng quân, muốn quất nốt mặt bên kia cho sưng lên, biến ai đó thành một
cái đầu heo đối xứng.

Bên ngoài kinh thành, huyền thiết đông nghìn nghịt nối liền thành dải, đảo
mắt nhìn qua, thoáng như về bên suối Nguyệt Nha.

Từ trên ngựa quay đầu lại, Khởi Diên lâu giữa mưa to tầm tã đèn đóm vẫn
chưa yếu đi, chỉ phảng phất trùm lên một tầng ánh sáng êm dịu mỏng manh
như đồi mồi, cùng hoàng thành nguy nga xa xa nhìn nhau, hai mươi cỗ
hồng đầu diên chỉ đêm Trừ tịch mới bay lên ngoại lệ treo cao giữa trời, tựa
những ánh mắt buồn bã tiễn đưa.

Cố Quân dùng tay ra hiệu, quân tiên phong của Bắc đại doanh đã uy
nghiêm lên đường, không bi ca cũng không khẳng khái từ, họ đi trong mưa,
dưới mặt nạ bảo hộ và mũ giáp không đường dòm ngó, hệt như một đám
thiết khôi lỗi vô cảm vậy.

Mưa to làm kinh thành nổi trên mặt nước, đá tảng bạn cũ làm vật chứng
giám.

Đêm này, hải quân Tây Dương tiến về phương Bắc tập kích cảng Đại Cô,
Liên Nguy Đề đốc thủy lục Bắc Hải suất lĩnh ba trăm trường giao và một
ngàn đoản hạm thủ vững, trước lấy xích sắt nối liền trường giao, song song
ngoài cảng thành lưới sắt, thủ tới giờ Tý canh ba ngày kế, toàn bộ trường

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.