SÁT PHÁ LANG - Trang 583

kiên nhẫn của quốc nội phương Tây xa xôi đối với lần xuất chinh Viễn
Đông dự mưu hơn mười năm này.

Trường Canh túm Liễu Nhiên hòa thượng, mau chóng nói: “Hãy nghe ta
nói, kẻ đó không thể là nô tỳ cung nhân được, người bên cạnh Lý Phong
chúng ta điều tra đâu chỉ một lần, vả lại tiền triều bại bởi nịnh hạnh, triều ta
xưa nay không cho hoạn quan lộng quyền, dù thế nào Hoàng thượng cũng
sẽ không hoang đường đến mức giao chuyện Cảnh Hoa viên cho thái giám
làm… Càng không thể là trọng thần trong triều – tin Hàn Kỳ rời cung khiến
cả triều hoảng sợ, mọi người đều nói Hoàng thượng muốn chạy, Lý Phong
lại vẫn bình tĩnh áp xuống, cho đến khi Hàn Kỳ sắp về, y mới tự mình tiết
lộ tin tức cho ta, dù là y có ý truyền ngôi cho ta…”

Liễu Nhiên hòa thượng sửng sốt nhìn y.

Trường Canh lẩm bẩm: “Hoàng huynh của ta, khi thái bình không tin võ
tướng, khi chiến loạn không tin văn thần. Vậy sẽ là ai? Còn có ai?”

Liễu Nhiên vốn vô thức xoay tràng hạt dừng lại, hắn lập tức rùng mình, sắc
mặt vị cao tăng như ưu bát la chuyển thế này chỉ chớp mắt đã khó coi như
người chết. (Ưu bát la là một loại hoa sen có hai màu đỏ và trắng, từ dùng
trong đạo Phật)

Trường Canh chuyển hướng ánh mắt nặng nề sang hắn, ngắt từng chữ: “Hộ
Quốc tự ở ngay Tây giao.”

Đúng lúc này, một viên đạn lạc rơi cạnh hai người, Trường Canh và Liễu
Nhiên cùng bị luồng khí ấy hất ngã xuống đất, Trường Canh lảo đảo miễn
cưỡng đứng vững, tràng hạt trên cổ hòa thượng lại nứt ra.

Giữa bụi đỏ hỗn độn, châu gỗ cũ kỹ lăn ra khắp nơi.

Trường Canh túm cổ áo xách Liễu Nhiên hòa thượng loạng choạng dậy:
“Đứng lên, đi, giết nhầm thì tính là lỗi của ta!”

Liễu Nhiên lắc đầu theo bản năng, hắn vốn cho rằng mình tu hành nhiều
năm, đã nhìn thấu nhân thế buồn vui rồi, mãi đến giờ khắc này – ma pháp

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.