SÁT PHÁ LANG - Trang 658

không đói, nhưng kẻ đi giày thì không thể.

Nếu nói ở đây có ai không hy vọng Lâm Uyên mộc bài trùng hiện nhân
gian nhất, chắc chắn chính là Đỗ tài thần.

Liễu Nhiên nể mặt hắn, chỉ nói vậy rồi thôi, không vạch thẳng ra – Lâm
Uyên mộc bài có thể điều động “Đạo Pháp đường” thần bí nhất trong Lâm
Uyên các, bất cứ ai trong các không phục mộc bài điều phối mà trốn tránh,
Đạo Pháp đường đều sẽ truy sát tới chân trời góc biển, nói cách khác,
không có mộc bài hiệu lệnh, Đỗ tài thần có lẽ chỉ cần bỏ ra vài xu, có mộc
bài này, dù bắt hắn táng gia bại sản, hắn cũng phải nhận.

Liễu Nhiên lần lượt xâu phật châu của mình lại: “Đỗ công hãy mời mộc bài
của Trần gia xuất hiện đi.”

Đỗ Vạn Toàn im lặng một lúc, mở bụng chim gỗ, mảnh mộc bài cuối cùng
rớt xuống bàn, liền tự động hợp lại với mộc bài của hắn, bổ toàn chữ
“Uyên”.

Tờ giấy Hải Văn viết ngoáy của Trần Khinh Nhứ lăn ra, Liễu Nhiên kéo ra,
thấy trên tờ giấy kia viết rất ngắn gọn: “Trần gia sẽ toàn lực ứng phó.”

Trương Phụng Hàm nhất thời chưa kịp hoàn hồn: “Hết rồi?”

Liễu Nhiên bất đắc dĩ cười cười, Trần Khinh Nhứ hơi kiệm lời, bình thường
nói bằng miệng còn đỡ, viết lên giấy thì nàng tuyệt đối không kiên nhẫn
viết trường thiên đại luận, được là được, không được là không được,
chuyện tày trời đến tay nàng cũng chỉ là một câu rồng bay phượng múa.

“Trần cô nương đã nói như vậy, độc mạn tính mà điện hạ trúng hẳn là
không thành vấn đề.” Liễu Nhiên quay sang Đỗ Vạn Toàn, “Thế ý Đỗ công
là sao?”

Lâm Uyên mộc bài chia năm mảnh, bất cứ ai cũng không có tư cách một
mình phủ quyết, lúc này đã là ba chọi một, Đỗ Vạn Toàn biết, bất kể mình
có đồng ý hay không, kết cục đều đã định trước.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.