SÁT PHÁ LANG - Trang 666

lưng lại hơi rịn mồ hôi.

Y giống như một con sói, đưa tay dằn xuống, ý bảo mọi người không cần
đa lễ, thong thả đi vào: “Biên quan hiện tại không ổn định, sao còn đích
thân đến đây?”

Trường Canh nói: “Sắp đến Tết rồi, con tới tặng các huynh đệ ít đồ Tết.”

Cố Quân nghe thế làm bộ làm tịch “À” một tiếng, thần sắc thản nhiên hỏi:
“Làm phiền ngươi rồi, hơn nửa năm nay mọi người sống không tốt lắm,
triều đình xoay ít thức ăn thật sự không dễ dàng gì – Hoàng thượng có ý chỉ
gì chưa?”

Y nói thế, Trường Canh đành phải tuyên chỉ trước, thánh chỉ gây mất hứng
vừa lộ diện, các tướng quân hai bên lập tức rào rào quỳ hết xuống, Cố Quân
đang định quỳ xuống tiếp chỉ, liền bị Trường Canh ngăn cản.

Trường Canh đỡ hờ y một chút: “Hoàng thượng có khẩu dụ, hoàng thúc
gặp thánh chỉ nghe là được, không cần hành lễ.”

Không biết là cố ý hay vô tình, lúc Trường Canh nói đến hai chữ “hoàng
thúc” , giọng hơi hạ thấp.

Lý Phong cả ngày “hoàng thúc nọ hoàng thúc kia” , khiến Cố Quân vừa
nghe thấy hai chữ hoàng thúc là đầu to như cái đấu, nhưng lúc này bỗng
nhiên bị Trường Canh gọi như vậy, lại như có một cái móc câu nhỏ móc y
một phát, bốn chữ “lễ không thể phế” chạy ra đến môi lại không tìm được
thứ tự.

Mùa đông tháng Chạp, Tây Bắc lạnh vô cùng, mà lãnh giáp cơ hồ phải làm
Cố Quân nóng vã mồ hôi… Ngay cả thánh chỉ cũng nghe câu được câu
không.

May mà chính sự của Lý Phong bình thường đều nói trong trả lời quân báo,
viết trong thánh chỉ đều là những lời vô nghĩa khao quân, nghe hay không
đều được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.