SÁT PHÁ LANG - Trang 667

Cho đến khi các tướng quân xung quanh nhất tề tạ thiên ân, bình thân đứng
dậy, Cố Quân cũng chưa kịp định thần lại.

Thông thường mà nói, trường hợp này nên do người cấp bậc cao nhất tiến
lên, thay mặt mọi người dựa theo thánh chỉ nói vài câu hào ngôn tráng ngữ
đền đáp quốc gia, thánh chỉ này mới tính là truyền xong, mọi người có thể
đi làm việc mình.

Nhưng Cố Quân đột nhiên im lặng một cách quỷ dị như vậy, mọi người
đành phải im lặng theo, các tướng quân Huyền Thiết doanh tập thể trố mắt
nhìn nhau, không biết An Định hầu có ý kiến gì với thánh chỉ phần nào
rỗng tuếch này.

Xung quanh yên tĩnh như vậy, lúc này Cố Quân mới ý thức được mình làm
chuyện mất mặt, y điềm nhiên trưng khuôn mặt cao thâm khó lường, hỉ nộ
khó phân mà nói: “A, Hoàng thượng nói quá lời rồi, đều là việc trong phận
sự thôi. Lão Hà, kêu người đi chuẩn bị một chút, tẩy trần cho Nhạn vương
điện hạ… Đừng làm phức tạp như thế, đều là người nhà cả. Mọi người
nhanh nhẹn lên, kiểm kê xong quân nhu và chiến bị trước khi trời tối – nhìn
cái gì, còn chưa chịu giải tán, không có việc gì làm à?”

Các tướng quân cảm thấy kính nể Cố soái sủng nhục bất kinh, nối đuôi
nhau mà ra. Huyền Thiết doanh ai có việc nấy, hiệu suất cực cao, chớp mắt
mọi người đã đi sạch.

Soái trướng mới nãy còn huyên náo thoáng cái lặng ngắt như tờ. Cố Quân
khẽ thở phào, cảm thấy ánh mắt Trường Canh vẫn dính trên người mình,
dính đến mức y cơ hồ phải dùng hết toàn lực mới có thể nghiêng đầu đi.

Chẳng biết có phải do hồ cừu không, y cứ cảm thấy hình như Trường Canh
hơi gầy đi.

Trên đường đến Tây Bắc, lời Hỏa Long và Trần cô nương luân phiên lướt
qua lòng y, Cố Quân từ thuở chào đời lần đầu tiên đối mặt với một người
mà không biết phải nói từ đâu, trong lòng muôn vàn cảm xúc, trên mặt
không biết nên có biểu cảm gì, ngược lại có vẻ vừa lãnh đạm vừa trấn định.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.