SÁT PHÁ LANG - Trang 669

đâm y thêm một nhát.

“Tử Hi,” Trường Canh không biết y lên cơn điên gì, đành phải phần nào
mất tự nhiên mà thấp giọng nói, “Ngươi còn ôm ta như vậy, ta sẽ…”

Cố Quân miễn cưỡng dằn cảm xúc, nuốt xuống nỗi xót xa, mặt không biểu
cảm nhíu mày nhìn y: “Hửm?”

Trường Canh: “…”

Vậy nhưng không dám nói.

Nhạn vương giỏi tài ăn nói hiếm khi á khẩu, Cố Quân nhìn y phá lên cười,
kéo hồ cừu kín lại cho y: “Đi, ta dẫn ngươi ra ngoài đi dạo.”

Hai người sóng vai ra khỏi soái trướng, sóc phong quan ngoại cứng như
đao kích, lá cờ phần phật tựa đại bàng sải cánh trên không trung, trời cao
đất rộng, xa gần không gợn mây, đoàn xe áp tải quân nhu không nhìn thấy
cuối, từ khi chiến tranh tứ cảnh bùng nổ tới nay, ở đâu cũng giật gấu vá vai,
không biết bao lâu rồi chưa tái hiện cảnh gần như phồn hoa thế này. (Sóc
phong chỉ gió mùa đông hay gió Tây Bắc)

Cố Quân nghỉ chân nhìn một lúc, thầm than: “Cục diện hỗn loạn như thế,
phải mất bao nhiêu tâm huyết mới có thể thu dọn cho êm?”

“Đưa tới chừng này trước, những thứ khác ta lại nghĩ cách khác,” Trường
Canh nói, “Hiện tại chưởng lệnh pháp đã hủy, bên phía Linh Xu viện tháng
này lại thêm mấy viện cương giáp trực thuộc, đang chiêu hiền nạp sĩ từ
trường tý sư thiên hạ về mặt cương giáp hỏa cơ đặc biệt có kiến thụ, bất
luận xuất thân, đều có cơ hội vào Linh Xu viện, Phụng Hàm công thề thốt
nói hải quái của hải quân Tây Dương cũng không có gì đáng sợ, chỉ cần
cho ông thời gian, thì ông cũng làm được.”

“Phụng Hàm công đời này chưa từng ăn một bữa cơm no, đây là muốn ăn
một bát đổ một bát sao?” Cố Quân cười cười, “Hải quái kia ngoại trừ trông
đáng sợ và tốn của thì còn tác dụng gì, không có tiền cũng không sao, cho

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.