SÁT PHÁ LANG - Trang 671

Trường Canh hơi đần ra, câu nói của Cố Quân vào tai trái, lại từ tai phải tập
thể rút lui nguyên xi, một chữ cũng chưa nghe lọt.

Cố Quân bị y nhìn đăm đăm hơi xấu hổ: “Đi thôi, đám chân đất mắt toét
kia đều chờ chiêm ngưỡng phong thái của Nhạn vương đấy, đứng đần ra
đây ăn không khí là thế nào?”

Trên địa bàn của Huyền Thiết doanh, không thể mở tiệc “bồ đào mỹ tửu” ,
“mỹ nhân ca múa” , thời chiến trong quân nghiêm lệnh cấm rượu, dám
uống trộm một giọt nhất loạt xử trí theo quân pháp, tuyệt không nuông
chiều. Mà Trần cô nương người duy nhất dính dáng chút xíu đến “mỹ
nhân” ở nơi đây sau khi Cố Quân tháo thép tấm cũng tự mình lĩnh chức
quân y, bận tối mày tối mặt ở Sở thương binh trong Gia Dự quan, mười
ngày nửa tháng không xuất hiện, trước mắt chỉ còn lại một “đóa hoa Tây
Bắc” , tuy không biết múa, nhưng cũng may có thể ngắm thoải mái, không
mất tiền.

Gọi là tẩy trần cho Nhạn thân vương, cũng chẳng qua là làm thêm vài món,
mấy vị tướng quân tạm thời không phụ trách bố phòng đến tiếp mà thôi –
còn không thể tiếp đến quá muộn, bởi vì phải lần lượt thay ca, một chút
thời gian nghỉ ngơi vô cùng quý giá, họ không dám thả lỏng giây lát, còn
chưa vào đêm thì đã giải tán hết.

Chỉ còn lại một Cố Quân dẫn Nhạn vương thủy chung hơi ngơ ngác đi thu
xếp.

“Bên này rất buồn chán nhỉ? Ăn không ngon, uống không tốt, từ sáng đến
tối hạng mục giải trí cao nhất chính là mấy người xúm lại bẻ cổ tay đấu vật,
thắng thua còn không được tiền,” Cố Quân quay đầu lại nói, “Có phải hồi
nhỏ ngươi còn vì ta không chịu dẫn theo mà từng giận hay không?”

Trường Canh mặc dù không dính một giọt rượu, bước chân vẫn hơi lâng
lâng, luôn cảm thấy mình đang nằm mơ, nói mê: “Buồn chán chỗ nào?”

Cố Quân nghĩ một chút, lấy cây sáo nhỏ bạch ngọc cất trong lòng: “Ta thổi
một khúc tái ngoại mới học cho ngươi nghe được không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.