SÁT PHÁ LANG - Trang 675

quan có đủ không?”

“Không đủ cũng phải…” Cố Quân cong lưng lên, “Ha ha ha, đừng ấn nữa
đừng ấn nữa.”

Trường Canh không nghe y, dùng khuỷu tay đè y, vuốt hai lần từ đầu đến
cuối hai bên xương sống mới hơi dừng lại.

Cố Quân cười đến đau bụng, tưởng rơi cả nước mắt, chẳng dễ dàng gì thở
hổn hển vài hơi đỡ hơn, mới tiếp tục: “Cũng tàm tạm. Hồi âm cho kẻ thăm
dò quy hàng, trước đó hẹn sẵn, chỉ cần họ cút xa một chút, chúng ta sẽ
không động thủ, rồi đến lúc ấy đánh lén trước, sau đó trọng giáp áp lên,
thanh thế lớn vào, lấy hù dọa làm chính, dọa chạy kẻ nào hay kẻ nấy, còn
lại lần lượt trị hết.”

Trường Canh hoạt động ngón tay một chút, cười hỏi: “Không sợ người ta
nói ngươi không giữ lời, thất tín bội nghĩa à?”

Cố Quân thờ ơ nói: “Một đám quốc gia phụ thuộc tiến cống tạo phản, con
đánh cha, sao không thấy thủ ân nghĩa gì… A! Ngươi… đại phu chân đất
này!”

Trường Canh ấn huyệt vị bên hông y, Cố Quân gào toáng lên, bật dậy như
con cá sống, đập cái cốp xuống giường.

Trường Canh hết cách, đành phải lấy tay về: “Cố nhịn một chút, quân y
trong doanh chưa từng ấn cho ngươi à?”

Cố Quân: “A, để ta nhớ xem…”

“Đừng nhớ nữa, không ai ấn được ngươi đâu.” Trường Canh đứng dậy, đổi
ngón tay thành bàn tay, một chân quỳ bên cạnh y, “Thế để ta nhẹ hơn xem.”

Lần này y đổi ngón thành bàn, bàn tay tăng lực dần từng chút, lòng bàn tay
dán cạnh huyệt vị, mạnh dần lên. Cố Quân không biết phối hợp chút nào,
sức tay Trường Canh càng mạnh thì cơ ở vùng bụng y càng căng lên như đọ
sức, đường thắt lưng dưới đơn y rất rõ nét, Trường Canh chớp mắt hơi thất
thần, có ảo giác dùng hai tay mình là có thể ôm được hông y, trái tim vốn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.