SÁT PHÁ LANG - Trang 705

Thử nghĩ một cửu ngũ chi tôn, mới đăng cơ vài năm, đã trước sau gặp hai
cuộc phản loạn, còn gây ra kỳ văn dị sự “Bắc đại doanh nổi loạn” trò cười
lớn nhất thiên hạ này, thậm chí cuối cùng bị gót sắt ngoại tộc chấm mút non
sông, dân chúng trôi giạt khắp nơi… Mà hết thảy sau khi đi qua điểm thấp
nhất, bắt đầu từ khi Nhạn thân vương vào triều nắm giữ Sở quân cơ đều từ
từ tốt hơn – trong lòng Lý Phong sẽ có cảm giác thế nào?

Trăm năm sau sử gia nên đánh giá đoạn lịch sử này như thế nào?

Lý Phong thật sự không muốn biết chút nào.

Quan trọng nhất là, hắn còn trẻ như vậy.

Trong lòng Lý Phong vắt ngang sự phiền muộn, thái độ cũng lãnh đạm
theo, không nhẹ không nặng nói: “Trong thiên hạ ở đâu không phải vương
thổ, họ đã là con dân Đại Lương, vì nước vì dân, dù táng gia bại sản, chẳng
lẽ không phải việc thuộc bổn phận? Muốn trẫm cho lợi ích gì – chẳng thành
mua quan bán tước à? Còn ra thể thống gì nữa!”

Trường Canh cực giỏi sát ngôn quan sắc, hơi tiếp xúc với ánh mắt Lý
Phong, lập tức biết sự lạnh nhạt không lý do này của Hoàng đế là vì điều gì,
tuy trong lòng cười khẩy, trên mặt lại lộ ra vẻ kinh hãi và khó hiểu không
giống giả vờ: “Hoàng…”

Lý Phong bực bội ngắt lời: “Được rồi! Việc ngợi khen thương nhân dân
gian thâm minh đại nghĩa, lát nữa bảo Hộ bộ và Lễ bộ cùng tìm ra chừng
mực, một vừa hai phải là được, không thể vinh sủng quá mức.”

Trường Canh bày ra sắc mặt “rầu rĩ không vui” , một lúc lâu mới “Vâng”
một cách không tình nguyện.

Lý Phong nhìn y một cái, đột nhiên như cố ý như vô tình nhắc tới: “Lại bộ
Thượng thư Vệ Sơ tuổi tác đã cao, đêm qua vừa vặn trời mưa, sáng nay vội
vã vào triều, bất cẩn vấp ngã ngay trong nhà, bị gãy chân, trẫm đã phái
Thái y tới khám, xem chừng sợ là không ổn, Vệ gia đã trình bản tấu cáo lão

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.