SÁT PHÁ LANG - Trang 706

lên trẫm… Cứ như vậy, chức Lại bộ Thượng thư e là phải để trống, A Mân
ngươi thống lĩnh Sở quân cơ, có ai để tiến cử không?”

Đây là một câu thử không mấy cao minh, nhưng không cao minh không có
nghĩa là không hiệu quả.

Đối với người trời sinh đa nghi như Lý Phong mà nói, vô luận Trường
Canh thuận nước đẩy thuyền kéo người phe mình thượng vị, hay đáp quá
cẩn thận, đều không phải là điều Lý Phong hi vọng nhìn thấy, cách trước
chứng minh y có dã tâm quá lớn, cách sau chứng minh y toan tính quá
nhiều.

Trường Canh thoạt đầu sửng sốt, sau đó theo bản năng buột miệng hỏi:
“Cái gì? Vệ đại nhân đã xảy ra chuyện?”

Dáng vẻ ấy lại như là thật sự hoàn toàn không hay biết gì.

Buột miệng nói xong câu này, Trường Canh dường như “mới định thần lại”
, phát giác mình đáp một nẻo, liền nhíu mày suy tư rất lâu, sứt đầu mẻ trán
thở dài nói với Hoàng đế Long An: “Việc này… Hoàng huynh thứ tội, gần
đây thần mỗi ngày chạy quanh chút bạc này, thật sự cũng chẳng còn thời
gian để ý việc khác, tấu của Lại bộ có thể còn chưa kịp xem. Việc này…
Chức Thượng thư rất quan trọng, thần nhất thời cũng chưa nghĩ ra ai…”

Lý Phong hoài nghi y đang thoái thác: “Không sao, ngươi cứ việc nói.”

Trường Canh đưa tay nhấn nhấn ấn đường nhíu lại, dừng một chút, đáp:
“Như vậy, chi bằng hoàng huynh công khai khảo bình trong triều, tìm
người có tài?”

Lý Phong: “…”

Đáp án này thật sự bất ngờ, Lý Phong giật nảy mình với cách làm khác hẳn
lẽ thường của Nhạn vương, cơ hồ bị y dẫn đi, buột miệng hỏi: “Khảo như
thế nào?”

“Thí dụ như lý lịch làm quan, có chính tích gì, nhiều năm qua công lao bao
nhiêu vân vân, đều có ghi chép lại,” Trường Canh hơi dừng, lại đổi giọng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.