SÁT PHÁ LANG - Trang 707

tiếp tục, “Còn có thể thêm tiêu chuẩn như người này có đảm đương, biết
đại nghĩa hay không, tỷ như phải chăng từng mua phong hỏa phiếu – nói
đến đây, thần đệ lại nhớ ra việc này, để về sau phong hỏa phiếu thi hành
được thuận lợi, hoàng huynh có đưa nắm giữ bao nhiêu phong hỏa phiếu
vào tiêu chuẩn khảo bình không? Như thế không tính là mua quan bán tước
chứ?”

Lý Phong: “…”

Nói cả buổi lại bị tiểu tử này kéo về đây, Lý Phong cảm thấy nếu lúc này
nạy cái đầu tuấn tú của Nhạn vương ra, óc bên trong chắc hẳn đều kết thành
hình nguyên bảo rồi.

Hoàng đế Long An dở khóc dở cười: “Ngươi… nói chuyện thật vô liêm
sỉ!”

Trường Canh lần này lại không thuận thế tiếp tục, thấp giọng cáo tội, mặt
mày có chút sầu lo không che được.

Sau dăm ba câu đối thoại râu ông nọ cắm cằm bà kia, nghi ngờ phiền muộn
trong lòng Lý Phong trái lại tan quá nửa, cũng nhận ra tâm tư Nhạn thân
vương thực sự không ở Lại bộ.

“Vô luận thế nào,” Lý Phong nghĩ, “Hắn cũng coi như đã cúc cung tận
tụy.”

Vừa nghĩ thế, thần sắc Lý Phong hơi dịu đi, phất tay bảo Trường Canh:
“Thôi, ngươi đi về trước đi, để trẫm nghĩ thêm.”

Trường Canh đáp một tiếng, hành lễ cáo lui, trong lòng biết cửa này xem
như đã qua.

Song ngay khi y sắp sửa rời khỏi Tây noãn các, Lý Phong bỗng gọi giật lại.

“Từ từ đã A Mân, còn một việc,” Lý Phong vẻ mặt ôn hòa dùng ngữ khí
nói chuyện trong nhà mà bảo, “Hiện giờ ngươi cũng không còn nhỏ nữa,
luôn một mình độc lai độc vãng cũng thật khó coi, chung quy nên thành gia
lập nghiệp rồi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.