SÁT PHÁ LANG - Trang 721

Trường Canh thét lên: “Ngươi đứng lại, ngươi muốn đi đâu! Cố Tử Hi!”

“Đi nơi nên đi.” Trong giọng nói của Cố Quân có chút lạnh lùng, “Ngươi
hiện giờ vây cánh đã đủ, lừa được Lâm Uyên các, cướp được giang sơn Lý
gia, thiên hạ phong vân tế hội đều nằm trong tay, thủ đoạn cao cỡ nào? Lý
Phong không phải chết trên tay ngươi à? Ta ở lâu cũng vô ích, đặc biệt đến
cáo từ.”

Trường Canh hoảng loạn nói: “Không, chờ đã, ta không có…”

Y theo trực giác muốn phản bác mình không có làm, nhưng ra đến môi lại
chẳng nói nên lời, trong lòng hồ đồ, cảm thấy chuyện Cố Quân nói hình
như quả thật là do mình làm.

Cố Quân lạnh lùng nói: “Ta được tiên đế ủy thác, đón ngươi từ Nhạn Hồi
tiểu trấn về, chăm sóc tới tận khi ngươi thành nhân, mong ngươi cho dù
không phải rường cột kinh thiên vĩ địa, ít nhất là một người tốt nhân phẩm
đàng hoàng, tấm lòng rộng mở, nhưng ngươi đã làm gì?”

Đêm đầu hạ, Trường Canh đột nhiên cảm thấy lạnh hơn bao giờ hết.

“Ta theo ý chỉ của tiên đế trông nom đến khi ngươi trưởng thành, nhưng
không ngờ lại nuôi ra một con sói Trung Sơn(1).” Cố Quân khẽ thở dài một
hơi, “Đại Lương từ Thái Tổ khai quốc đến nay, đã hai trăm năm rồi, vốn
tưởng rằng có thể ngàn thu muôn đời, ai ngờ ngọc tỷ truyền quốc hủy trên
tay lứa chúng ta…”

Trường Canh muốn túm chặt lấy y, hoặc là gào khóc một phen, song cả
người như bị ghim tại chỗ, chỉ có thể đờ đẫn nhìn Cố Quân nhẹ nhàng quay
lưng đi, bỏ lại một câu: “Cố mỗ xuống cửu tuyền thỉnh tội, không cần gặp
lại.”

Sau đó y lại xuyên qua tường, tan biến vào hư không, cửa sổ mở rộng trống
vắng, Trường Canh nhất thời ngũ tạng bốc cháy, quát to một tiếng choàng
tỉnh dậy, tim đập như sấm, mất một lúc mới định thần lại, chậm rãi thở ra

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.