SÁT PHÁ LANG - Trang 73

Mặt hắn gầy gò, trong hốc mắt hơi lõm như là có bóng mờ, ánh đại địa
Trung Nguyên kéo dài ngàn dặm. Mà khi tầm mắt hắn từ trên cao nhìn
xuống Trường Canh, ý tứ bên trong vô cùng phức tạp, giống như có một
chút hoài niệm, một chút kiêu ngạo, làm hắn thoạt nhìn tựa hồ rất có tình
người.

Tiếc thay, chút tình người này hết sức ít ỏi, rốt cuộc vẫn bị thù hận sâu nặng
bao trùm, như một sợi tơ hồng chôn trong đại tuyết vô biên ở quan ngoại,
tuy rằng tồn tại nhưng chớp mắt đã không còn tung tích.

Tiếng nổ của trọng cương giáp liên tiếp vang lên, từng trọng giáp man tộc
sáng loáng nhao nhao hạ xuống sau lưng hắn, con số lên đến hơn hai mươi.

Phía sau truyền đến tiếng gió, Trường Canh cảnh giác quay đầu lại, bả vai
bị đè lên trước – người vừa đến chính là Thẩm Dịch mặc huyền giáp.

Trên người Thẩm Dịch dính nhiều máu hơn, huyền thiết có vẻ càng thêm
xám xịt.

Cát Bàn Tiểu không biết nội tình, mắt trợn muốn lọt ra: “Thẩm… Thẩm
tiên sinh?”

Trường Canh nghiêng đầu, phun ra một búng máu: “Đó là tướng quân
Huyền Thiết doanh, người bên cạnh An Định hầu, đừng gọi bậy.”

Lưỡi Cát Bàn Tiểu tức khắc xoắn thành một sợi dây thừng, toàn thân trên
dưới hơn một ngàn tảng mỡ tề giọng lắp bắp: “An, An An Định hầu!”

Thẩm Dịch áy náy chìa một bàn tay sắt đen sì cho Cát Bàn Tiểu.

Bàn tay ấy to bằng đầu thiếu niên, còn dính máu, Cát Bàn Tiểu theo bản
năng nhắm mắt rụt cổ, nhưng bàn tay sắt lại chỉ nhẹ nhàng sờ đầu gã, so với
một sợi lông chim bay xuống còn nhu hòa hơn, không làm gãy một sợi tóc
nào.

Thẩm Dịch che chở hai thiếu niên sau lưng, đứng vững lại, chuyển hướng
sang nam nhân ở cuối con đường: “Ta nghe nói ‘đầu lang’ của Thiên Lang
mười tám bộ Cát Đồ vương gia có một nhi tử tài ba, tên là…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.