SÁT PHÁ LANG - Trang 730

Nào ngờ đúng lúc này, bên ngoài đột nhiên vang lên tiếng đập cửa gây mất
hứng, một tên đáng ghét họ Hoắc không biết tốt xấu gọi: “Vương gia, sắp
đến giờ rồi, phải chuẩn bị vào triều thôi, có cần thay quần áo không ạ?”

Cố Quân: “…”

Thì ra là giày vò một phen, bất giác trời đã tờ mờ sáng rồi.

Hoắc Đan gõ cửa một lúc chẳng thấy ai đáp, cho rằng Trường Canh mệt
quá không nghe thấy, đang định gõ tiếp thì cửa lại bỗng nhiên mở ra từ bên
trong. Hoắc thống lĩnh nhìn thấy người đi ra thì giật nảy mình, kinh hãi nói:
“Hầu, Hầu gia!”

Cố soái hành vi ngày càng kỳ quỷ nhà họ trở về từ khi nào? Một gia tướng
cũng chưa kinh động, y vào bằng cách nào vậy?

Nhảy qua tường à? !

Trường Canh trong phòng hơi xấu hổ, vừa chỉnh lại dáng vẻ thê thảm vừa
đáp: “Giờ ta sẽ…”

Cố Quân không thèm phân bua ngắt lời: “Đi cáo ốm cho Vương gia, hôm
nay y không đi đâu.”

Hoắc Đan lấy làm kinh hãi, vội hỏi: “Thế… có truyền Thái y không ạ?”

“Thái y? Thái y rặt một lũ thùng cơm.” Cố Quân tức giận ném lại một câu
như vậy, quay người vào cửa, phân phó, “Không có việc gì thì đừng đến
quấy rầy, mau đi đi.”

Hoắc Đan: “…”

Trường Canh bị cấm túc bất đắc dĩ nhìn Cố Quân tự chủ trương: “Ta không
bệnh.”

“Ngươi không bệnh, chẳng lẽ ta bệnh?” Cố Quân lục ra một ít an thần
hương, bỏ vào hương án bên kia mà đốt lên, chuyện đến bây giờ, cũng
không cần che che giấu giấu cái gì nữa, “Đây là Trần cô nương nhờ ta
mang về cho ngươi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.