SÁT PHÁ LANG - Trang 728

cuối năm khi đi Tây Bắc khao quân – Tức là Cố Quân chỉ là biết chân
tướng về Ô Nhĩ Cốt? Chỉ là thương hại y thôi?

Nói đến tựa hồ bất chấp lý lẽ, Trường Canh có thể không kiêng dè gì mà
bày vết thương cũ ra trước mặt Lý Phong, song ngay cả một tẹo manh mối
cũng che kín không muốn để Cố Quân nhìn thấy. Ai ngờ y tự cho là bịt kín
như bưng, phong thanh lại vẫn luồn qua kẽ tay, Trường Canh cắn chặt răng,
cảm thấy trong miệng vẫn còn huyết khí khi nổi điên.

Tanh mà ngọt.

Từ sau khi nhận được bản tấu Cố Quân chuẩn bị về kinh báo cáo, mấy hôm
nay y ngày đêm đều đang chờ đợi, mỗi thời mỗi khắc đều ngóng thời gian
trôi, song vất vả lắm mới chờ được người về, Trường Canh lại hận không
thể lập tức chạy khỏi tầm mắt Cố Quân.

Trong đầu y hò hét om sòm, y vô thức muốn chạy trốn, quay lưng muốn lao
ra ngoài.

Cố Quân: “Đứng lại, ngươi muốn đi đâu?”

Trường Canh ngây ngây ngơ ngơ, không để ý đến y.

Cố Quân chợt quát khẽ một tiếng: “Lý Mân!”

Từ nhỏ đến lớn, Cố Quân chưa từng nặng lời với y, càng hiếm khi nổi giận.
Song Cố Quân ở trong quân trước nay nói một không hai, quyền uy cực
cao, một tiếng quát hỏi hơi nén giận như vậy, mơ hồ có tiếng kim thạch sát
phạt uy nghiêm, Trường Canh giật mình, dừng chân theo bản năng.

Cố Quân mặt trầm như nước ngồi bên giường: “Lăn về đây cho ta.”

Trường Canh ngỡ ngàng nói: “Ta…”

“Hôm nay nếu ngươi ra khỏi cánh cửa này,” Cố Quân lạnh lùng nói, “Thì ta
đánh gãy chân ngươi, Hoàng thượng cũng không thể cứu nổi ngươi, quay
lại, đừng để ta nói đến lần thứ ba!”

Trường Canh: “…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.