SÁT PHÁ LANG - Trang 747

Trường Canh quang minh chính đại trả lời: “Nếu bà ta còn ở trước mặt, ta
chắc chắn sẽ lột da rút gân, nhưng bà ta đã chết không có chỗ chôn, cho dù
ta muốn quật lên tiên thi cũng chẳng tìm được, dù hận hơn cũng không
cách nào xóa bỏ, ngược lại sẽ như ý bà ta, làm độc phát nhanh hơn, đúng
không?”

Đây tuyệt không phải lời thật lòng, dù cẩu thả hơn, tai điếc hơn thì Cố
Quân vẫn nhận ra.

Cố Quân đang định mở miệng, đột nhiên cảm thấy người đang bám lấy y
giật nhẹ – như đang hết sức chăm chú thì thình lình bị cắt ngang mà giật
mình.

Một cơn gió nhẹ từ phía sau thổi đến, tựa hồ có người gõ cửa thư phòng.

Cố Quân nghiêng đầu, hỏi: “Vương bá hay Lão Hoắc?”

Lão quản gia ngoài cửa cao giọng gọi: “Hầu gia, là tôi, có người của Linh
Xu viện tìm Nhạn vương điện hạ!”

Hai đồng tử của Trường Canh phút chốc co về, trông như bị cường quang
kích thích, y buông Cố Quân ra theo bản năng, lộ ra một chút câu nệ “phi lễ
chớ chạm” như bình thường, câu nệ nửa chừng lại nghĩ tới điều gì, vẻ mù
mờ thoáng qua trên mặt.

Cố Quân vờ không phát hiện: “Có việc bận thì cứ đi xử lý trước đi, ta đi
kiếm cái ăn đây, mấy ngày rồi chưa được ăn một bữa đàng hoàng, ban nãy
lại bị ngươi nhét cho một miếng không biết là cái gì… làm nước chua dưới
dạ dày trào ngược lên.”

Trường Canh thoạt đầu sửng sốt, lập tức vỗ mạnh trán mình, ảo não day ấn
đường: “Ta… ôi… ta thật là…”

Y đứng bật dậy, hốt hoảng nói: “Để ta kêu nhà bếp làm cho ngươi món gì
dễ tiêu hóa trước.”

Vương bá vội nói: “Vâng, lão nô đi ngay đây.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.