SÁT PHÁ LANG - Trang 768

Chính lúc này, Trường Canh không biết vào từ khi nào nói xen: “Không
cần, nghĩa phụ, một chút việc nhỏ nhặt, đâu cần người tự mình ra mặt?”

Thẩm Dịch thấy y đến, vội bỏ đi dáng ngồi khó coi vừa rồi, không tự chủ
được ngồi ngay ngắn lại nói: “Vương gia hết lòng hết sức vì thương sinh xã
tắc, đám binh lính bại gia chỉ biết tiêu không biết kiếm chúng ta cũng chỉ
muốn tận chút lực bạc thôi.”

Trường Canh cười nói: “Sao Thẩm tướng quân lại nói thế, chúng tướng sĩ
tắm máu ở tiền phương, mới có đường cho chúng ta nghỉ ngơi đổi tay,
chuyện nhà xưởng ở ven bờ vận hà liên đới rộng, các ngươi dính dáng vào
ngược lại dễ sinh thêm rắc rối, ta còn lo liệu được, yên tâm đi, cam đoan
dàn xếp xong trước mùa đông.”

Nhạn thân vương hiện giờ không còn là thiếu niên mơ hồ ở Nhạn Hồi trấn,
quốc gia nguy vong tất có người gánh vác, tuy y còn trẻ, sự trầm ổn uy nghi
khi nắm giữ Sở quân cơ lại lộ rõ, dăm ba câu như chuyện gẫu, qua miệng y
nói ra lại phảng phất mạnh mẽ lý lẽ.

Thẩm Dịch chợt nhớ tới, từ khi Nhạn vương tiếp nhận Sở quân cơ, họ đòi
tiền có tiền, đòi lương có lương, từng đợt hỏa cơ cương giáp không hề trì
hoãn chuyển đến tiền tuyến, nếu không phải họ đến từ kinh thành, biết triều
đình thủng lỗ chỗ ra sao, chắc còn phải bực bội vì tại sao lại dư dả hơn cả
trước chiến tranh?

Thẩm Dịch nghiêm túc chắp tay nói: “Vô luận thế nào, mạt tướng phải thay
mấy vạn tướng sĩ biên cương cảm tạ Vương gia.”

Trường Canh cười nói: “Thẩm tướng quân lại nói gì thế, đều là việc trong
bổn phận… Hơn nữa nghĩa phụ cũng tạ rồi, đúng không ạ?”

Cố Quân: “…”

Tiểu vương bát đản này!

Trường Canh rút cái gói giấy dầu khỏi tay y, ôn nhu nói: “Ăn vặt vài miếng
cho đỡ thèm thôi, ít nhiều phải biết tiết chế, lát còn bữa chính nữa.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.