SÁT PHÁ LANG - Trang 776

Y nói rõ ràng không phải lời gì hay, Trường Canh lại đột nhiên thở dồn dập
hẳn, đôi mắt trong tích tắc sáng rỡ, hận không thể một hơi nuốt chửng
người trước mắt, nhưng lập tức nhớ tới lời dặn của thầy thuốc, rốt cuộc còn
có chừng mực, không dám tùy tiện lấy Ô Nhĩ Cốt ra mạo hiểm, chỉ nhìn
đăm đăm Cố Quân chốc lát, sau cùng vẫn không cam tâm không tình
nguyện nằm xuống lại.

Trường Canh nhắm mắt lại tưởng tượng tình cảnh ấy một lần, toàn thân
căng lên, chỉ hận không thể thật sự bị Cố Quân đánh gãy chân nhốt trong
nhà – phòng tối bé tí cũng được, tuyệt không oán trách.

Y lăn qua lộn lại một lát, rốt cuộc không nhịn được nắm cổ tay Cố Quân:
“Nói rồi đấy, nếu ta điên, ngươi cứ nhốt ta lại, hoặc tương lai ngươi muốn
đi trước ta, thì cho ta một lọ Hạc Đỉnh Hồng, tiễn ngươi xong ta tự kết liễu
mình… Á!”

Cố Quân vỗ mông y một phát, lần này không phải âu yếm, mà là dùng sức
thật, đau rát.

Cố Quân: “Kết liễu cái đầu ngươi, câm miệng, còn không chịu ngủ thì cút
đi.”

Nhạn vương vừa tháo châm liền bắt đầu nói nhảm cuối cùng bị đánh một
phát ngoan hẳn, ngậm miệng lại. Khi ý thức chìm vào cơn mê, Cố Quân
hãy còn sầu lo – câu “tự kết liễu mình” của Trường Canh chỉ sợ là thật sự
nói được làm được, không biết là thiên tính y như thế hay là Ô Nhĩ Cốt
cũng đang âm thầm thay đổi y, tuy rằng Trường Canh cố gắng che giấu, Cố
Quân vẫn ngày càng có thể cảm nhận được sự cố chấp trong xương cốt y và
tính tình đặc biệt quyết liệt.

Tiếp tục như thế làm sao được?

Đại triều hội của Hoàng đế Long An vốn mười ngày một lần, gần đây gặp
lúc đặc biệt, rất nhiều việc treo đó chưa quyết, mới đổi thành hằng ngày, cả
triều văn võ đều xốc lại tinh thần dậy từ canh năm, Sở quân cơ còn phải
đến sớm hơn tất cả triều thần nửa canh giờ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.