SÁT PHÁ LANG - Trang 812

người, dọc đường kinh hiểm liên tục, đổi thành ai khác chắc đã sớm suy
sụp, làm khó Từ đại nhân một thư sinh nhược chất, với suy nghĩ vì sinh dân
lập mệnh, lại có thể cắn răng chịu đựng.

Xã hội nhiễu nhương, mà dưới vòm trời này có một thư sinh.

Ngay cả Cố Quân cũng cọ cằm, ngại không trêu hắn nữa.

“Đợi lát nữa phải làm phiền Từ đại nhân rồi,” Ánh mắt trêu đùa của Cố
Quân trầm xuống, trong mắt như có hàn thiết quang, “Đến rồi!”

Đang nói thì một đội lính tuần phòng Tây Dương khinh giáp đã tới trước
mắt. Một kẻ gạt đám đông bước ra, đi vài vòng quanh ngọn lửa và xác đại
điêu mưa xối một lúc lâu chưa tắt, xì xồ nói câu gì đó.

Từ Lệnh thì thào: “Hắn nói ‘Mưa to như vậy, vốn không nên tự dưng bốc
cháy, trong khu vực này không có người ngoài, rốt cuộc đã xảy ra chuyện
gì’.”

“Trong khu vực này không có người ngoài” là ý gì?

Cố Quân mới nghiêng đầu, tay lính Tây Dương kia đã nhặt dưới đất lên
một mảnh xác đốt hết, lật qua lật lại, bỗng nhiên nhảy vọt lên ba thước, lại
xì xồ câu gì đó.

Từ Lệnh vội nói: “Hắn nói ‘Trên đây có dấu hiệu của xưởng quân sự của
người Đại Lương, có gian tế Đại Lương trà trộn vào rồi’ – Cố soái, họ đã
bắt đầu căng thẳng, chúng ta bị phát hiện rồi sao?”

Gỗ có thể đốt trụi, nhưng đá và sắt lá thì không thể, chắc là dấu hiệu của
Linh Xu viện bị nhận ra rồi.

Từ Lệnh: “Cố soái, chỉ sợ đám rợ này sẽ cảnh báo gọi…”

Cố Quân đặt một tay lên cát phong nhận bên hông, nghiêng đầu nhìn
Trường Canh, Trường Canh thong thả lấy ra một cái thiên lý nhãn có thể
kẹp trên mũi, ngón tay nhẹ nhàng lau bọt nước trên thấu kính, hơi gảy dây

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.