SÁT PHÁ LANG - Trang 827

người hắn, Từ Lệnh hít sâu một hơi, nhớ tới xương trắng thê thảm trong từ
đường, nhắm chặt mắt lại, quả nhiên nỗi sợ hãi liền giảm đi.

Nhạn vương lại nói: “Giữ chắc kíp nổ của kẻ dẫn đường, chúng ta đều
không hiểu tiếng phiên bang lắm, chỉ có thể dựa vào Từ đại nhân, nếu hắn
có một chút dị động… Từ đại nhân dám giết người không?”

Từ phó đốc sát sứ từ nhỏ đọc sách, ngay cả gà cũng chưa từng giết, tay cầm
kíp nổ không tự chủ được run lên. Hắn vừa run, tù binh Tây Dương kia liền
cảm thấy mạng mình nguy hiểm, cũng run bần bật theo. Bàn tay đè trên vai
Từ Lệnh lại ấn xuống, lực xuyên thấu cương giáp mà đến, như kìm sắt, lấy
ngoại lực ép Từ Lệnh ổn định lại.

Từ Lệnh cắn răng: “Dám, Vương gia yên tâm, hạ quan nhất định không phụ
sứ mệnh.”

Trường Canh chậm rãi rút tay về, cảm thấy Cố Quân đang nhìn mình, trốn
sau mặt nạ bảo hộ không dám nhìn lại, im lặng lau mồ hôi lạnh trong lòng
bàn tay.

Y có thể bảo cho mỗi người biết nên làm thế nào, nhưng không ai tới chỉ
điểm một chút bến mê cho y.

Lúc này, thủ vệ Tây Dương thông qua đồng hống nói một câu tiếng phiên
bang, đại ý là hỏi họ đang làm gì.

Từ Lệnh hắng giọng, trả lời: “Lúc tuần doanh bắt được một gian tế Trung
Nguyên, áp giải lại đây xem phải xử lý thế nào.”

Vệ binh ở nơi đóng quân nghi hoặc thò đầu dòm, Cố Quân im lặng dùng
chuôi kiếm Tây Dương gõ lưng tù binh: “Thức thời chút.”

Từ Lệnh chưa phiên dịch, tù binh Tây Dương đã hiểu ý Cố Quân, run rẩy
đẩy mũ sắt trên khinh giáp lên, một dúm tóc vàng quen thuộc xóa tan sự
nghi ngờ của thủ vệ, thủ vệ liếc Cát Thần bị treo trên gậy một cái, làm mặt
quỷ nhe răng ngoác miệng, vẫy vẫy tay, mấy nòng pháo chậm rãi dời đi,
cho họ vào trú địa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.