SÁT PHÁ LANG - Trang 833

tiệp rơi vào trận địa địch, sợ vỡ cả mật, sắc mặt làm sao tốt cho nổi?”

Chung Thiền nhàn nhạt nói: “Đã như vậy, việc tẩy trần cho chư vị đại nhân
bàn sau đi. Trọng Trạch, ngươi sắp xếp cho chư vị đại nhân tắm rửa trước,
nghỉ ngơi một chút rồi nói sau, thời kỳ đặc biệt còn có một số quân vụ, mạt
tướng xin lỗi không hầu chuyện được.”

Nói xong, nhìn Nhạn vương một cái, không thân không thiết chắp tay chào,
rồi thực sự quay người đi ngay. Trường Canh đại khái biết lão tướng quân
không vừa lòng việc mình an bài lắm, đứng bên không lên tiếng.

Chung Thiền từng này tuổi rồi, đất vàng đã chôn đến cổ, chẳng biết ngày
nào sẽ đi gặp tiên đế, không bõ công nịnh bợ ai; hơn nữa mấy vị quyền cao
chức trọng trong triều đều xem như là hậu bối của ông, bởi vậy bất kể là
Nhạn vương hay An Định hầu tới, lão nhân gia nhất loạt ngôn ngữ và thần
sắc không giả dối, thái độ ấy làm Từ Lệnh mới tìm được đường sống trong
chỗ chết phải sửng sốt.

Chỉ còn lại Diêu Trấn ở bên cạnh đau đầu, vội vắt hết óc pha trò làm dịu
bầu không khí, lại vội vã sắp xếp doanh trướng cho mọi người nghỉ ngơi.

Cố Quân rửa ráy qua loa, thay quần áo sũng nước mưa, còn chưa kịp làm
gì, đã mệt phờ râu trước, phân phó một tiếng không được để ai đến quấy
rầy, rồi nằm trong lều đánh một giấc say sưa.

Chờ y tỉnh dậy thì trời đã tối rồi, trước mắt mơ hồ, tiếng động xung quanh
cũng đều nghe không rõ lắm. Y mới cử động, một đôi tay từ bên cạnh đã
chìa tới, chu đáo cho y uống hai hớp trà để tỉnh táo trước, rồi lập tức lại
bưng đến một bát thuốc mùi vị quen thuộc.

Không cần hỏi, Cố Quân cũng biết là ai đến.

Cố Quân không lên tinh thần, ngủ một giấc dậy người càng mệt hơn, chẳng
có tâm trạng để ý tới Trường Canh, nhận thuốc một ngụm uống cạn, lại ngả
đầu xuống gối, một lòng một dạ nhắm mắt nghỉ ngơi, chờ thuốc có tác
dụng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.