SÁT PHÁ LANG - Trang 834

Trường Canh im lặng ngồi bên, lấy ngón tay thay ngân châm, không nhẹ
không mạnh quanh quẩn trên huyệt vị ở cổ y. Cố Quân bị ấn đến buồn ngủ,
cảm thấy một chút tỉnh táo trong lòng mình như ngọn đèn chập chờn trước
gió, cháy đứt quãng.

Giây lát sau, nhĩ lực dần rõ và cảm giác đau đớn kéo dài không ngừng đồng
thời trỗi lên, lúc này Cố Quân mới hoàn toàn tỉnh táo lại, không khỏi hơi
nhíu mày.

Trường Canh dừng động tác trên tay, cúi đầu hôn nhẹ ấn đường nhíu lại của
Cố Quân, chạm nhẹ rồi rời đi như thăm dò vậy; ngay lập tức, khả năng là
thấy Cố Quân không phản ứng gì, gan dần to hơn, dọc theo mũi Cố Quân từ
từ hôn xuống, cuối cùng dừng trên đôi môi còn vị thuốc hơi đăng đắng kia.

Cố Quân mới uống thuốc xong chưa súc miệng, miệng đang đắng ngắt,
không muốn hôn lắm, vì thế hơi nghiêng đầu né.

Ai ngờ y trốn không rõ lắm chẳng biết đã kích thích gì Trường Canh, hơi
thở vừa rồi yên ổn đột nhiên thay đổi, hô hấp chợt dồn dập, tay dốc hết sức
ghì chặt Cố Quân vào lòng, mang theo một chút tuyệt vọng không nói nên
lời, toàn bộ tập kích tới, phảng phất không phải muốn hôn, mà là thâm thù
đại hận cắn xé vậy.

Cố Quân giơ tay bóp gáy y, lại bị Trường Canh giữa chừng túm lấy, đè
mạnh lên sập.

Được đằng chân lại lân đằng đầu rồi.

Cố Quân nhíu mày, nghiêng người kéo khuỷu tay Trường Canh đến mép
giường, không nhẹ không mạnh gõ ngay gân tê, Trường Canh quả nhiên bị
đau, buông tay theo bản năng, song ngay sau đó lại bất chấp tất cả mà quấn
tới.

Cố Quân dùng thuật cầm nã ngăn y: “Đây là nơi nào, ngươi phát điên gì thế
hả?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.