SÁT PHÁ LANG - Trang 84

Đại Lương tuy đất rộng của nhiều, nhưng không có quặng tử lưu kim thành
quy mô. Tử lưu kim chính là mệnh mạch quốc gia, không được có bất cứ sơ
suất gì, bởi vậy triều đình ra lệnh cấm dân gian mua đi bán lại, kẻ trái lệnh
luận xử như “mưu phản” , nếu bị bắt được, tru cửu tộc cũng không lạ. Các
loại hỏa cơ khôi lỗi dân dụng trong dân gian cần động lực, phải mang theo
công hàm bảo đảm của quan phụ mẫu, danh thân, cử nhân… các nhân vật
có uy tín danh dự ở địa phương đến cửa hàng bên dưới hoàng thương riêng
của triều đình mua tử lưu kim thấp hơn một cấp.

Nhưng buôn tử lưu kim rất lãi, chợ đen cấm mãi chẳng được. Có câu
“người chết vì tiền, chim chết vì ăn” , hạng vong mạng chịu liều mạng vì
tiền từ xưa đến nay muốn bao nhiêu có bấy nhiêu, song chỉ có mỗi sự liều
mạng mà không tìm ra nguồn cung cấp cũng vô ích.

Những “kim thương” chợ đen đầu tiên đều là tự mình chạy đến thảo
nguyên tìm vận khí, kẻ có vận khí trong vạn người chẳng được một, phần
lớn đều chết giữa đường.

Thiên Lang bộ nhắm vào chợ đen Đại Lương, dốc hết vốn liếng, không
ngại mổ gà lấy trứng, hàng năm ồ ạt khai thác tử lưu kim, sau khi nộp đủ
cống, liền dùng số tử lưu kim thừa hối lộ tướng sĩ biên thùy, đánh bại từng
kẻ, đây chính là “thực kim”.

Việc này từ bảy tám năm trước đã bắt đầu chậm rãi tiến hành. Sau đó,
người man liên lạc được với Hồ Cách Nhĩ đang ở Nhạn Hồi tiểu trấn, song
phương nội ứng ngoại hợp, qua mấy năm chuẩn bị, thế tử Huỳnh Hoặc tự
tin, trong trọng trấn biên thùy Bắc cương, không có đâu là hắn không thò
tay tới, không nhìn thấy.

Nhưng việc này trời biết đất biết, thủ phạm biết, Cố Quân làm sao mà biết
được?

Chẳng lẽ y thật sự có thể thủ nhãn thông thiên?

Chỉ trong dăm ba câu, cuộc tranh đoạt cự diên trên trời đã có kết cục,
không hề lề mề.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.