SÁT PHÁ LANG - Trang 858

“Từ Lệnh” bên cạnh như người gỗ cụp mí mắt xuống, không biết là đã hóa
gỗ thật hay là thế nào, thật sự không nhìn hắn.

“Nhạn vương” tắc lưỡi tán thưởng: “Cái khác không nói, chỉ khuôn mặt đại
ca ta, thật là sờ bao nhiêu cũng không đủ.”

“Từ Lệnh” cười khẩy: “Có gan thì ngươi đi sờ người thật ấy.”

“Ta chính là thật mà,” “Nhạn vương” đắc ý hất cằm: “Lấy giả loạn thật –
Ôi, ngươi nói xem, sao y không thể để ta tận thiện tận mỹ một chút chứ?
Hầu gia cũng theo đến, thì cứ nặn ra một người, còn bịa đặt bảo vì tị hiềm
mà đến thẳng Giang Bắc làm gì?”

“Từ Lệnh” nói: “Không cho ngươi nặn là tốt cho ngươi, sợ ngươi động tay
động chân khinh nhờn khuôn mặt Cố soái, đến lúc đó sẽ bị Huyền Thiết
doanh chém chết tươi.”

“Nhạn vương” trợn mắt, không thèm để ý hắn nữa, hết sức chuyên chú soi
gương thưởng thức khuôn mặt kiệt tác của mình, bỗng nhiên, một thị vệ đi
theo tới báo: “Vương gia, Từ đại nhân, Dương tổng đốc có chuyện quan
trọng cần gặp mặt, đang chờ bên ngoài.”

“Nhạn vương” và “Từ Lệnh” liếc nhìn nhau, “Nhạn vương” nói: “Chúng ta
diễn cũng diễn rồi, khách và chủ cũng tận hoan rồi, bước sau theo lý nên là
lôi lên tặc thuyền, đưa nhận hối lộ nhỉ? Bên ngoài nhất định có vàng bạc
thành rương và mỹ nhân đang chờ, nữ mỹ nhân thì thôi, nam mỹ nhân có
thể để lại không? Lão đại dặn giữ lại vật chứng, không nói nhân chứng xử
lý thế nào.”

“Từ Lệnh” quay đầu lại nhìn khuôn mặt đường nét khá sâu, anh tuấn thanh
tú của Nhạn vương, phối hợp ba chữ “nam mỹ nhân” nhỏ dớt nhỏ dãi, tức
khắc đau dạ dày; không đợi hắn mở miệng châm chọc, bên ngoài đột nhiên
truyền đến tiếng bước chân dồn dập, ngoài viện có thị vệ quát to bắt họ
đứng lại, nhưng người tới bất chấp tất cả mà xông vào, một tràng tiếng binh
nhung nhanh chóng vang lên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.