SÁT PHÁ LANG - Trang 88

Cát Bàn Tiểu dựa hơi Trường Canh, cũng được hưởng thụ lễ ngộ hoàng gia
một phen.

Cục thịt mỡ kia từ trong binh hoang mã loạn bình tĩnh lại, vừa nghĩ mình
đã cửa nát nhà tan, liền òa khóc một trận trước, khóc nửa chừng thì nhớ ra
Trường Canh cũng giống mình, cô khổ lẻ loi, tuy còn một người thân là
nghĩa phụ, nhưng Thập Lục thúc ngay cả bóng cũng không thấy, chẳng
thèm đến thăm, không khỏi liền đồng bệnh tương liên, ngại không dám
khóc lóc ầm ĩ ngay trước mặt Trường Canh.

Nhưng không khóc cũng chẳng có việc khác để làm, Cát Bàn Tiểu bèn bẻ
ngón tay, tính suy nghĩ rõ ràng mọi việc trong đây, sau cùng vẫn từ bỏ, vì
việc này quá phức tạp đối với gã, nghĩ kiểu gì cũng là một đống hồ, liền hỏi
Trường Canh: “Đại ca, họ nói cha huynh là Hoàng đế, thế chẳng lẽ dì Tú là
hoàng hậu?”

Trường Canh tay cầm nửa thanh “tụ trung ty” , lúc cứu Cát Bàn Tiểu, y đã
bắn một mũi tụ trung ty trong thiết oản khấu, sau đó khi thu dọn chiến
trường lại lén nhặt về.

Hết thảy các vật bằng sắt, sắc bén và bền chắc rất khó cùng tồn tại, tụ trung
ty trong Vân bàn khấu dẫu chém sắt như chém bùn, thật sự không được
chắc lắm, mũi nhọn đã gãy trong trọng giáp của người man, bị tử lưu kim
nóng hổi làm tan một góc, lưỡi cũng chẳng còn, biến thành một mảnh sắt
đen sì trụi lủi.

Trường Canh vừa dùng đinh sắt cạo chỗ gồ trên mặt đao, vừa dửng dưng
nói với Cát Bàn Tiểu: “Con của Hoàng đế đâu phải đều do hoàng hậu đẻ ra,
ông ta có hàng tá vợ, hơn nữa Tú Nương là người man, ta cũng không phải
hoàng tử gì đó, là nữ nhân man tộc đó muốn cho ta giả mạo hoàng tử thôi.”

Cát Bàn Tiểu: “…”

Tiểu nhi tử nhà đồ tể nghe câu trả lời này, càng mù tịt chẳng hiểu gì hết, há
miệng đần thối ra một lúc, cảm thấy đại ca thật quá đáng thương, chim bay
thú chạy đều có cha mẹ, chỉ mình y không rõ nguồn gốc của mình, cha mẹ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.