SÁT PHÁ LANG - Trang 89

như một đống chỉ rối không gỡ nổi, cũng chẳng biết là thần thánh phương
nào.

Cát Bàn Tiểu thề thốt: “Đại ca, huynh yên tâm, mặc kệ cha huynh là Hoàng
thượng là bách hộ hay con hát, huynh đều là đại ca đệ!”

Trường Canh nghe vậy, thoạt tiên khô khốc nhếch khóe môi, sau đó có lẽ
đã nếm được một tẹo tư vị, rốt cuộc hơi lộ ra nét cười mập mờ.

Cát Bàn Tiểu: “Mai kia nếu đệ cũng có thể vào Huyền Thiết doanh thì tốt
rồi.”

Trường Canh chưa kịp tiếp lời, bên ngoài chợt có người nói: “Huyền Thiết
doanh không thể so với tướng sĩ bình thường, hằng ngày thao luyện cực kỳ
gian khổ, ngươi chịu nổi không?”

Hai thiếu niên ngẩng đầu lên, thấy Thẩm Dịch đẩy cửa bước vào.

Thẩm Dịch đã thay hắc giáp đáng sợ, chớp mắt lại là một thư sinh nghèo
túng dài dòng như đàn bà, toàn thân lộ rõ một chữ “nghèo” , xách hai hộp
thức ăn đi vào đặt lên bàn: “Bữa khuya, ăn đi!”

Quách đại nhân rất coi trọng dưỡng sinh, bữa khuya trong phủ chỉ lõng
bõng toàn nước là nước, người lớn thì cũng đành, thêm một miếng bớt một
miếng đều được, nhưng thiếu niên choai choai làm sao chịu nổi? Cát Bàn
Tiểu húp liền ba bát mì gà, vẫn chỉ cảm thấy no nước, ngay cả lớp mỡ đông
ấm hạ mát trên người cũng xám xịt đi, lúc này mở cặp lồng, thấy bên trong
thật sự là bánh bao, màn thầu và thịt, mắt sáng rỡ, lập tức reo một tiếng lao
tới, ném phăng Huyền Thiết doanh với chả Bạch Thiết doanh gì đó ra sau
đầu.

Song tiểu bàn tử này rất ý tứ, quên thiên hạ cũng không quên đại ca, trước
tiên hớn hở lấy một cái bánh bao to cho Trường Canh: “Đại ca, ăn đi.”

Trường Canh thoáng nhìn phía sau Thẩm Dịch, không thấy người muốn
gặp, tức thì chẳng muốn ăn nữa, ỉu xìu xua tay, dằn cảm giác mất mát trong
lòng, uể oải chào hỏi: “Thẩm tướng quân.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.