SÁT PHÁ LANG - Trang 907

Hòa thượng mặt dày vô sỉ dùng thủ ngữ: “Bần tăng vai không thể gánh,
lưng không thể vác, phải dựa vào Vương gia bảo vệ, mai kia về nhất định
sẽ tự mình đốt đèn trường mệnh cho Vương gia, ngày ngày châm dầu niệm
kinh cho ngài.”

“Thật sự cảm ơn đại sư lắm, nhưng ngài bảo tướng trang nghiêm, mở tôn
khẩu ra, chỉ e ta phải đoản mệnh,” Trường Canh khó khăn điều chỉnh tư thế
một chút, một dòng mồ hôi lạnh lập tức xuôi tai chảy xuống, y thở dốc mấy
hơi, nói với Từ Lệnh, “Mấy ngày nay truyền đến sôi sùng sục… việc đó,
thổ phỉ Sa Hải bang cũng bắt đầu nghị luận rồi, Dương Vinh Quế lấy danh
nghĩa ta tạo phản, dù chúng ta thanh thanh bạch bạch, nhất định sẽ không bị
họ bắt được sơ hở gì, nhưng… tình ngay lý gian… Á… Đại sư, ngươi nói
không được, mắt cũng mù luôn hả?”

Liễu Nhiên hòa thượng chẳng hề có nhãn lực nghe vậy vội cùng Từ Lệnh
một trái một phải đè Trường Canh lại, cẩn thận tránh vết thương, trở mình
giúp y.

“Ừm, tình ngay lý gian… nói không rõ.” Trường Canh lúc này mới nén đau
nói nốt nửa câu sau, “Chuyện lưu dân Giang Bắc, cũng đã đến nông nỗi
này, chúng ta không thể bỏ dở giữa chừng… Cùng với vội vã trở về tìm
Hoàng thượng biện bạch, không bằng ở lại đây giải quyết dứt điểm sự tình,
đến lúc đó ta còn có thể nhờ chút tiểu thương ngoài da này để tạm thời tị
hiềm tránh đi một thời gian.”

Từ Lệnh thấy băng vải vừa quấn lại chảy máu, lại nghe câu “tiểu thương
ngoài da” chẳng hề để ý kia, sự kính nể với Nhạn vương quả thực đã không
thể hơn nữa, so với Phụng Hàm công ở kinh thành chắc cũng chẳng kém là
bao.

Hắn đang muốn chân thành biểu đạt cõi lòng mình một chút, đúng lúc này,
Liễu Nhiên hòa thượng đột nhiên biến sắc, xua tay ngăn Từ đại nhân,
nghiêng tai dán sát xuống đất, giây lát sau, ra dấu nói với Trường Canh:
“Có ít nhất mấy chục người đến, ngựa khỏe dồn roi, là người bên nào?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.