SÁT PHÁ LANG - Trang 994

Thẩm Dịch dùng tay ra hiệu cho mấy vệ binh không hay biết gì ở quanh đó,
dẫn đầu cầm cát phong nhận tiến vào thiên lao. Y càng đi càng kinh hãi,
trên mặt đất vậy mà ngay cả một dấu chân cũng không có, thiên lao trống
trải im ắng, hai lao đầu canh cửa thì một ngồi một đứng, đờ đẫn bất động,
nhìn kỹ mới thấy đã lặng yên ngất đi.

Đột nhiên, sau đầu Thẩm Dịch chợt truyền đến một trận gió nhẹ, y lao về
phía trước theo bản năng, đưa tay rút cát phong nhận sau lưng, vung về
phía sau – bị hụt.

“Keng” khẽ một tiếng, cát phong nhận chạm phải thứ nào đó đặc biệt nhẹ,
Thẩm Dịch không hề quay đầu lại lao về phía trước, đến góc nhảy lên, hai
chân mượn lực trên tường, cả người lật lại, túm góc áo kẻ đột nhập, y thuận
thế kéo xuống, mạng che trên mặt người nọ bất ngờ bị lôi xuống, lại là Trần
Khinh Nhứ.

Thẩm Dịch: “…”

Y cơ bản không biết mình hạ đất thế nào, đần thối há hốc miệng, suýt nữa
trẹo chân.

Ngay sau đó, bên kia vọng tới tiếng bước chân dồn dập, là vệ binh Bắc đại
doanh đi theo, Thẩm Dịch định thần lại, mau chóng lắc đầu với Trần Khinh
Nhứ, đẩy nàng vào một góc khuất sáng, kế đó điềm nhiên cất cát phong
nhận, quay người thong thả bước ra.

Vệ binh: “Thẩm tướng quân, sao vậy?”

Thẩm Dịch nhàn nhạt nói: “Không có gì, ta nhất thời nhìn lầm, người man
kia thủ đoạn quỷ quyệt, bảo các huynh đệ cảnh giác một chút.”

Chúng vệ binh không nghi ngờ y, mau chóng xếp thành mấy đội, tản đi nơi
khác tuần tra.

Thẩm Dịch đứng tại chỗ một lát để bình tĩnh lại, hít sâu mấy hơi liền, tim
muốn nhảy ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.