SÁT PHÁ LANG - Trang 995

Một lúc lâu sau, y lặng lẽ lau sạch đợt mồ hôi lạnh thứ hai trên tay, quay
sang chỗ Trần Khinh Nhứ ẩn thân: “Sao Trần cô nương lại ở đây?”

Trần Khinh Nhứ tới để gặp sứ tiết man tộc, nàng không muốn từ bỏ một
chút manh mối của Ô Nhĩ Cốt, trước lúc đến đã nói với Trường Canh,
Trường Canh vốn định nhờ người trong quân hỗ trợ, nhưng Trần Khinh
Nhứ tự mình cân nhắc một chút, cho rằng mình không định cướp tù, chỉ là
nhân đêm lẻn vào thiên lao đi một vòng, vấn đề hẳn không lớn, chuyện Ô
Nhĩ Cốt nên càng ít người biết càng tốt.

Nàng thật sự không liệu được mình sẽ bị bắt, còn là người quen bắt, lập tức
xấu hổ chắp tay nói: “Đa tạ tướng quân thủ hạ lưu tình, ta đến thiên lao là
muốn xác định với sứ tiết man tộc vài việc – Thẩm tướng quân có thể xem
cái này.”

Nói xong, nàng lấy từ trong lòng ra một phong thư tay của Trường Canh,
trên đóng tư ấn của Cố Quân, đây là Nhạn vương mượn thế Cố Quân mở
cửa sau cho nàng, Trần Khinh Nhứ ban đầu không định nhận, lúc này mới
âm thầm lấy làm may mắn, may mà có thứ như vậy, không thì khó mà giải
thích được.

Phong thư này nàng vẫn cất trong ngực, còn đượm hơi ấm, lúc nhận tay
Thẩm Dịch run lẩy bẩy, như thể nằm mơ mà xem một lần, thật đúng là từng
chữ đều như mây khói thoảng qua, một giọt mực cũng có thể tiến vào bộ óc
cháy khét của y.

Thẩm Dịch ở cùng Trần Khinh Nhứ trong căn phòng nhỏ hẹp, thế mà chẳng
dám ngẩng đầu nhìn người ta.

Trần Khinh Nhứ thấy y một lúc lâu không nói gì, liền nhắc nhở: “Bên trên
có tư ấn của Cố hầu gia đấy.”

Thẩm Dịch như vừa tỉnh mộng: “A… À, phải, thế cô cẩn thận một chút,
ơ… mời vào.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.