trẻ nhất mở tủ quần áo và bỏ vài viên aspirin vào túi áo mỗi bộ âu phục cô định mặc trong
tuần tới để đề phòng những cơn đau đầu vào buổi tối hay những cuộc vui tới sáng.
Sự căng thẳng của tháng Mười hai đã ảnh hưởng tới tất cả mọi người. Cũng giống như Fred,
một đại diện đang cảm thấy vô cùng lo lắng về tương lai của anh ta tới mức chẳng buồn dọn
dẹp khi cây thông Noel của anh ta bị đổ.
Nancy Woodard thường có những giấc mơ kỳ lạ. Trong một giấc mơ, cô thấy mình đang
đứng ngoài đường trong tiết trời giá lạnh. Xuyên qua cửa sổ, cô có thể nhìn thấy những
người chiến thắng President’s Club đang cười nói, ăn uống và tận hưởng. Một trong số họ đi
ra ngoài và mời cô một ly rượu nhưng cô từ chối. Cô không được phép ăn mừng cùng họ vì
cô đã không đạt được thành tích như họ. Cô buộc phải ngồi ngoài tuyết lạnh. Một ngày Chủ
nhật, trong buổi lễ tại Nhà thờ St. Mary, cô đứng dậy và bước ra ngoài. Cô bắt đầu khóc,
những giọt nước mặt lăn dài làm nhòe cả mascara. Ngày nào cô cũng nói với chồng mình:
“Tại sao chúng ta lại không cùng làm gì đó. Em sẽ nghỉ việc và chúng ta sẽ mua một trang
trại. Em sẽ mở một cửa hàng đồ lưu niệm.” Gary nói, “Tốt thôi, nhưng không ai mua trang
trại cả.” Cuộc đời cô sẽ trở lại bình thường khi lãnh địa của cô thay đổi. Nhưng từ giờ tới lúc
đó, cô cần phải tự nhủ rằng những giai đoạn khó khăn sẽ khiến cô trở thành một đại diện
bán hàng xuất sắc nhất. Anh cần thua cuộc để biết ý nghĩa của chiến thắng dù cho cơ hội
chiến thắng xa xôi như một ảo ảnh. Trong trò chơi này, học cách nhẫn nhịn và chịu đựng
thất bại đôi khi còn quan trọng hơn việc biết cách ăn mừng chiến thắng. Thực tế, năm nay là
năm Nancy học được nhiều hơn cô mong đợi về công việc bán hàng.
Pacetta tự hào về những nỗi thống khổ đang diễn ra trong hạt. Ông cảm thấy vui vẻ và hài
lòng. Tất cả đang tỏ ra đau đớn. Pacetta có thể mong đợi gì hơn từ người của ông? Những
người này đã cống hiến hết mình vì công việc, vài người trong số họ còn lo lắng tới mức bị
choáng trước khi gặp khách hàng. Đó thực sự là một điều đáng kể! Liệu có đội nào nhiệt
huyết hơn thế này không?
Một vài người trong số họ có lý do để cảm thấy nôn nao. Cả chi nhánh đang gặp rắc rối.
Hàng triệu đô-la vẫn đang mắc kẹt vì chưa có chữ ký. Không ai hy vọng những đơn hàng hệ
thống in xuất hiện trước tháng Mười hai. Những khách hàng đó đều biết cách kéo dài thời
gian. Theo ngôn ngữ của Pacetta, họ đã đọc được mật mã. Những khách hàng sừng sỏ nhất
biết rằng họ có thể có thỏa thuận tốt hơn nếu kéo dài thời gian. Hãy giữ chân đại diện bán
hàng cho tới cuối quý tài chính để anh ta trở nên tuyệt vọng. Giữ chân họ tới cuối năm và cả
chi nhánh sẽ cho anh cái giá thấp nhất có thể. Dù đúng hay không, các khách hàng đặt hệ
thống in đều tin như thế và họ đã làm vậy. Bởi vậy, Fred biết rằng hàng triệu đô-la Pacetta
đang cần chốt trước khi hết tháng có thể tới từ đội hệ thống in. Pacetta không coi đó là lẽ
đương nhiên. Ông luôn di chuyển không ngừng, ngó nghiêng mọi chỗ và hỏi về những con
số, thể hiện sự quan tâm tới mọi thành viên trong chi nhánh. Ông đi gặp khách hàng hằng
ngày. Cũng như Fred, ông thường xuyên ngồi trước khách hàng, quản lý, đại diện và luôn cố
gắng bán hàng. Ông dán một tấm bảng bên ngoài văn phòng để nhắc nhở mọi người mỗi khi
họ muốn gặp ông: Kiên trì, tự tin, chăm chỉ. Kiên trì, tự tin, chăm chỉ. Kiên trì, tự tin, chăm
chỉ.