Suốt từ đầu năm, Fred đã vật lộn với việc chốt đơn hàng tại Smith Brewer – một trong
những công ty luật lớn nhất thế giới có trụ sở tại Cleveland mặc dù cơ hội ngày càng hẹp lại.
Chỉ có một số ít phản đối kế hoạch của ông nhưng ông đã mất quá nhiều chỗ dựa ở đó, ông
cảm thấy mình đang bước vào ngõ cụt. Khi rơi vào khủng hoảng tinh thần, ông nhận ra
mình có thể làm những việc mà suốt năm qua không có năng lượng để làm. Khi sắp thua
cuộc, khi không còn gì để mất, ông có thể tự đẩy mình lên một tầm cao mới và khiến bản
thân mình ngạc nhiên. Ông cần một chiến thắng để làm mình tỉnh táo lại, một cú đánh ăn
điểm trực tiếp để đảo ngược trạng thái tinh thần và nhờ vào những cảm xúc tích cực để cứu
vãn những đơn hàng cần thiết cuối cùng của năm. Ông bắt đầu theo đuổi một thỏa thuận
bán một chiếc máy in cỡ lớn từ gần một năm trước và cố gắng gây dựng mối quan hệ một
cách từ từ. Đến mùa xuân, ông gần như chắc chắn có được chữ ký trên đơn hàng mua 5
chiếc máy cùng loại. Vấn đề ở chỗ người phụ trách mời thêm một quản lý đứng tuổi cùng
tham gia – một người có cái nhìn sắc bén về mọi thứ. Cô muốn chứng tỏ với người quản lý
đứng tuổi về sự mạnh mẽ và tài năng của mình, rằng cô không dễ bị Fred quay như chong
chóng. Cũng chính vì vậy mà thỏa thuận bị đình trệ hàng tháng trời và hiện tại, người liên
lạc chính − Bob Robinson đang suy nghĩ lại về việc chỉ mua một chiếc máy. Thỏa thuận đã
rơi xuống tầm một đơn hàng đơn chiếc. Ngọn lửa hy vọng gần như tàn lụi. Fred biết rằng
mình sẽ không lấy được bất cứ thứ gì từ Smith Brewer nếu không hành động ngay lập tức.
Ông lên kế hoạch mời Rob Onotaro và Tommy Bill đi ăn trưa để cố gắng chốt giao dịch. Ông
mong muốn lấy được chữ ký ngay lập tức vì thời gian đang dần cạn kiệt. Ông đã quá mệt
mỏi với việc chờ đợi. Trong nhiều tháng liền, họ đã bắt ông chờ đợi, thất vọng, khiến ông
cảm thấy mình như một cái gai trong mắt họ. Nếu Robinson không đủ dũng khí để quyết
định mua thứ anh ta muốn, Fred sẽ ép nó thành hiện thực. Ông cười đùa và cố gắng khiến
khách hàng hài lòng. Ông sẵn sàng nằm dính trên sàn, không để ai lôi đi cho tới khi có được
chữ ký. Ông biết tất cả những gì ông cần làm là lôi Robinson vào một phòng họp và khóa
cửa lại. Trong phòng họp, mặt đối mặt, ông sẽ khiến Robinson cảm thấy xấu hổ vì đã từ chối
chốt thỏa thuận mà không cần phải nói lời nào nếu như ông có thể ngồi một mình với anh
ta.
Ông cảm thấy sự tự tin đang trào dâng trong cơ thể, cảm giác hiếm hoi trong năm nay. Một
hơi ấm nhẹ nhàng len lỏi sau lưng ông, một cảm giác khao khát và hạnh phúc. Đó là cảm
giác khi ông gần như ghi điểm tuyệt đối trong các trận golf, tất cả mọi thứ đều hài hòa, mọi
việc diễn ra đúng như dự định, bóng golf hòa lẫn trong nền trời trong xanh và nhẹ nhàng
chạm xuống thảm cỏ. Dường như có một thứ gì đó đang điều khiển ông, giúp ông có thể
kiểm soát cuộc sống của mình. Ông tận hưởng cảm giác râm ran đang lan dần trong từng
thớ thịt. Thế giới dường như đang rộng mở với trái tim, tâm trí và sự quyết tâm hòa làm
một. Ông không định gọi cho Smith Brewer để hẹn gặp, ông sẽ đến mà không báo trước,
tóm lấy đơn hàng và có lẽ việc đó sẽ hiệu quả.
“Không phải gọi điện gì hết. Tôi sẽ đi thẳng từ nhà hàng tới chỗ Smith Brewer. Tôi sẽ ăn
trưa, sau đó đi lùng Smith Brewer. Những tay này thật kỳ quặc. Một cái máy photocopy ư.
Thật buồn cười!”