4.
Ông cần Crawford Manufacturing. Không thể trì hoãn đơn hàng của Citadel thêm nữa còn
Libby thì hy vọng mọi thứ sẽ hóa thành tro bụi rồi biến mất. Cô ta đã trì hoãn đủ lâu và có lẽ
đó là điều sẽ xảy ra. Cuối cùng, một buổi chiều, Diane bước vào văn phòng của Fred và
thông báo Libby có 10 chiếc máy cần thay thế. Đó không phải là điều Diane từng nghĩ tới.
Giá trị của những chiếc máy ấy ngang ngửa với chiếc máy tập trung cỡ lớn họ muốn bán cho
Citadel. Diane nhìn Fred bằng ánh mắt thấu hiểu. Thấy không? Libby đã nghĩ cho họ kể cả
khi họ không có hợp đồng với Citadel.
Sau khi Diane rời đi, Fred đóng cửa và nhảy cẫng lên vì sung sướng. Đây có thể gọi là thành
công ở một khía cạnh nào đó. Họ đã thúc ép trong vòng 6 tháng để có đơn hàng của Citadel
và bây giờ Libby cho họ một gói thỏa thuận khác để thay thế. Ông đã có sự bồi thường bằng
đơn hàng có giá trị tương đương thay vì Citadel. Libby cảm thấy tội lỗi và mắc nợ họ. Tình
bạn và áp lực đã đem lại hiệu quả.
Nhưng Fred không có ý định để Diane yên. Ông nhận ra rằng đơn hàng này giống như một
sự an ủi, một cách để Libby tiếp tục duy trì thế chủ động trong mối quan hệ. Dù cho giá trị
của nó ngang bằng với đơn hàng của Citadel, ông vẫn muốn kiếm tiền theo cách của ông chứ
không phải của cô ta. Nguyên tắc chính là vấn đề trong nghệ thuật bán hàng. Ông muốn
mình là người nắm quyền chủ động.
Đó là cách của cô ta sao? Cô ta cảm thấy áy náy với bạn của mình, vì thế cô ta đưa cho họ 10
đơn hàng để làm vui lòng bạn cô ta?
Ông đang than phiền về những đơn hàng sao?
Không. Ông muốn Diane là người nắm quyền kiểm soát. Ông sẽ không dừng lại cho tới khi
cô cố gắng lần cuối để dụ dỗ Libby thực hiện đơn hàng của Citadel. Cô phải thức nhiều đêm
liền để viết lại bản chào hàng với sự giúp đỡ của Fred để chi phí trong năm đầu tiên hạ
xuống thấp nhất có thể. Nói cách khác, cô đang làm mọi thứ có thể để khiến Libby đầu hàng.
Đây là một việc rủi ro cao. Dường như họ khá vô ơn. Họ đang mạo hiểm cả đơn hàng 10
chiếc máy và khách hàng lớn là Citadel. Nhưng Fred muốn thử cơ hội này.
Diane bước vào văn phòng của Fred, hôm nay trông cô thật rạng rỡ trong bộ vest bằng vải
len màu của mình với màu son môi cá tính, mái tóc được búi gọn gàng. Cô mặc một chiếc áo
khoác kẻ ca-rô pha màu đỏ, xanh da trời và vàng son, một chiếc váy len màu xanh navy,
trang sức vàng và đôi giày có gắn một chiếc nơ màu xanh trên mũi, cùng một đôi giày duyên
dáng gắn chiếc nơ màu xanh khiến Fred lập tức liên tưởng tới logo của Crawford
Manufacturing. Cô trông thật xinh đẹp với làn da trắng mịn hoàn hảo, không ai biết rằng cô
đã phải vật lộn với bản chào hàng mới cho tới tận nửa đêm qua.
“Này, tại sao chúng ta lại không….”
“Chào buổi sáng, Fred”, Diane lên tiếng.