“Mục tiêu của chúng tôi là cố gắng có chiếc máy vào tháng Mười hai,” Fred nói. “Nếu cô
muốn nói chuyện với Frank…“
“Không. Tôi hoàn toàn không quan tâm ông lấy những ưu đãi này ở đâu ra.”
Cho đến thời điểm hiện tại, Diane đã hoàn thành đơn hàng cho 10 chiếc máy thay thế của
Citadel. Rõ ràng Fred đã cố tình vi phạm thỏa thuận ngầm khi đề cập tới Citadel một lần nữa
và điều đáng ngạc nhiên là họ cố gắng thực hiện đơn hàng 10 chiếc máy ngay lập tức sau khi
nói chuyện về Citadel. Từ quan điểm của Libby, họ vẫn không ngừng đòi hỏi về món quà,
tuy vậy, cô vẫn lấy bút và bắt đầu ký tên. Trong quá trình ấy, họ nói về những chuyện trên
trời dưới biển không liên quan gì tới đơn hàng, vờ như không có chuyện gì xảy ra cả, giống
như cách cô y tá hay bắt đầu những mẩu chuyện phiếm trong khi lấy máu của bệnh nhân.
Khi Libby đưa các phiếu mua hàng lại cho Diane, Fred mỉm cười và nói cảm ơn. Libby chỉ
vào một chiếc máy photo màu của Canon mà họ đang dùng thử. Fred mỉm cười. Trò đấu trí
chưa bao giờ kết thúc. Khi họ tới sảnh, Fred chìa tay ra về phía Libby nhưng cô từ chối bắt
tay.
“Tôi sẽ không bắt tay ông, Fred ạ,” cô nói, “ông nên hôn tay tôi mới phải”.
Ông mỉm cười với sự tôn trọng. Người phụ nữ này sẽ không đầu hàng. Đơn hàng 10 chiếc
máy là một món quà. Ông nợ cô ta một nụ hôn còn cô ta chẳng nợ gì ông cả, kể cả một cái
bắt tay. Đó là cách cô muốn nói họ sẽ không có đơn hàng của Citadel, thay vào đó, cô ta cho
họ 10 chiếc máy. Đó là một trận hòa, đôi bên cùng có lợi. Ông không thực sự hài lòng nhưng
ít nhất ông cũng có cái ông cần từ Crawford Manufacturing. Hiện tại, nếu Wellco không có
tin tức gì, tất cả những gì cần chốt chỉ là công ty Viễn thông Bedford.
Không có gì là chắc chắn. Chưa có quyết định nào được đưa ra. Có những lúc, Pat Elizondo
trông như thể sắp rời chi nhánh. Sự căng thẳng và không chắc chắn thực sự là điều khó
khăn đối với cô. Fred có thể nhận ra những dấu hiệu bất an đó. Cô đang lo lắng. Cô đã được
gợi ý chuẩn bị sẵn sàng cho việc được đề bạt từ tháng 6 nhưng đến giờ vẫn chưa có động
tĩnh gì. Cô cảm thấy hơi khó chịu với Pacetta.
Pacetta có vẻ vẫn đang ở đỉnh cao, ông ta sẵn sàng đẩy toàn chi nhánh của mình lên đỉnh
vinh quang. Ông ta viết những tin nhắn ấm áp cho mọi người, chúc mừng những người chốt
đơn hàng thành công. Pat để ý thấy John − chồng của cô đã không kiếm được chút lời lãi nào
từ đơn hàng anh ta có nhiệm vụ chốt. Cô càng tức giận hơn khi Bruno nói với cô rằng anh ta
hy vọng sẽ được thăng chức vào năm sau. Mặc dù cô có thể sẽ là người thay thế Pacetta
nhưng cô không được tham gia vào các cuộc thảo luận về nhân sự sẽ làm việc cho cô. Bruno
có thể được đề bạt trong khi cô chẳng biết gì về điều đó. Cô nói với Pacetta rằng cô cảm thấy
rất buồn nhưng không nói tại sao.
Cô than thở với chồng mình rằng cô không chắc có thể đối diện với “hội chứng Frank” nữa
hay không. Gần đây, ông ta không ngừng hỏi cô đang có chuyện gì thế? Có vấn đề gì sao? Cô
đã yêu cầu ông ta đừng hỏi nữa. Pacetta thường tự phân nhóm, một số người sẽ được tính
trong vòng và một số khác ở ngoài vòng quay của ông ta. Nếu bạn không nằm trong vòng
quay của ông ta, hãy quên tất cả đi. Không ai ghi nhận thành quả làm việc của John. Anh