bình thường nào có thể tư duy kiểu đó. Chúng tôi ngồi trong phòng họp hội đồng sau đó
bước vào xe, anh ta nói với tôi: ‘Cậu có biết tôi đang nghĩ gì khi nói chuyện với họ không,
Frank? Không, gì thế, Fred?’ Tôi nghĩ anh ta sẽ nói anh ta vừa nhìn thấy một vài cô gái bốc
lửa hay gì đó đại loại thế, nhưng anh ta đã nói: ‘Tôi vừa nghĩ, hãy tưởng tượng nếu tim cậu
ngừng đập. Tôi quá buồn chán với những cuộc gặp gỡ khách hàng và tôi nghĩ nếu tim tôi
cũng ngừng đập thì sao nhỉ?’”
Đám đông bị kích động quá độ. Họ hiểu Fred giống như Frank và Kathy hiểu ông vậy.
“Trong suốt 5 năm làm việc cùng nhau, tôi không thể đếm được bao nhiêu lần anh ta nói với
tôi: ‘Frank, cậu không thực sự hiểu tôi!’ Tôi hiểu anh, Fred. Tôi rất hiểu anh. Bởi vậy, ngày
hôm nay, tất cả những gì các bạn nghe từ anh ta đó là: ‘Frank chuẩn bị tuyên bố một điều gì
đó. Đó không phải là bữa tiệc của tôi.’ Fred hoàn toàn khác biệt. Anh ta luôn biết cách kích
thích tôi. Anh ta chưa bao giờ cho tôi một câu trả lời thẳng thắn về bất cứ điều gì suốt 5 năm
qua. Cậu thực sự không hiểu tôi, Frank.”
Ông dừng lại và liếc qua mẩu giấy trên tay. Frank muốn đem tới cho Fred sự công nhận mà
ông đáng được hưởng. Sự cảm kích của ông đối với Fred hiện lên trên gương mặt. Pacetta
đã hoàn thành công việc của mình tại Cleveland một cách xuất sắc nhưng Fred xứng đáng
được vinh danh vì những đóng góp của ông. Pacetta muốn chứng minh rằng ông thực sự
hiểu Fred.
“Tôi đã được công nhận nhờ những gì tất cả các bạn đã làm nhưng Fred xứng đáng có được
sự kính trọng của tất cả chúng ta bởi anh ta luôn khiến mọi việc trở nên đơn giản. Chúng ta
đã từng có một khẩu hiểu trong hạt: Hãy đi kiếm 5 đơn hàng. Đó là ý tưởng của Fred. Fred
đã khởi đầu nó và anh ta không bao giờ từ bỏ. Phần lớn thời gian khi chúng ta còn đang nói
về những việc cần làm, anh ta đã bắt tay vào thực hiện rồi. Bạn nói với anh ta điều đó và anh
ta sẽ bị ám ảnh bởi nó. “Các cậu đang cố gắng loại bỏ tôi, Frank.” Fred, anh là một trong
những người bán hàng thuần tuý nhất mà tôi từng gặp. Thật trống trải khi anh rời khỏi đội.
Anh vô cùng đặc biệt!”
Fred thích bài diễn thuyết này. Nó đơn giản nhưng vô cùng hiệu quả. Không có gì đặc sắc
hay sâu sắc trong những lời nói của Pacetta. Đó chỉ là một phút giây khen ngợi tự nhiên, hài
hước và thật tâm của ông ta. Không có mánh khoé nào ở đây cả. Không có những chiếc mặt
nạ. Pacetta quan tâm tới Fred và điều đó thể hiện rõ trên khuôn mặt. Fred giật mình khi
Pacetta nói với mọi người tất cả những gì Fred làm cho họ. Cuộc sống của ông thật ý nghĩa.
Ông tạo nên sự khác biệt. Ông là một người tuyệt vời. Lắng nghe những lời khen ngợi từ
Pacetta khiến Fred cảm thấy hạnh phúc hơn bất kỳ điều gì khác.
Pacetta tiếp tục với những con số. Ông kể ra những thành tích của Fred từ năm này qua
năm khác. Fred cảm thấy thật khó tả. Có rất nhiều những thanh âm kinh ngạc trong đám
đông thể hiện rằng điều Frank đang cố chứng minh đã đạt hiệu quả − Fred là người giúp
cho chi nhánh Cleveland vươn lên tầm một tầm cao mới. Dù thế nào đi chăng nữa, Fred
thực sự là một người bán hàng bẩm sinh và đây là một điều tốt không chỉ cho ông mà còn
cho bất cứ công ty nào ông làm việc. Có một điều gì đó tuyệt vời và vô cùng quan trọng về
những trò chơi, những trận đấu, với những mánh khoé, với kẻ thắng và người thua, miễn đó