Trò chơi
1.
Khi một người bán hàng bắt đầu công việc của mình, anh ta chẳng là ai cả. Anh ta gõ cửa
từng nhà, gửi danh thiếp, chờ đợi những người chẳng bao giờ chịu bắt máy cuộc gọi của anh
ta. Thậm chí, anh ta không dám chắc về sự tồn tại của mình đối với những người ấy. Đó
chính là trải nghiệm cay đắng của những người bán hàng về cảm giác tuyệt đối vô hình. Anh
ta cảm thấy mình bị từ chối, bị ghẻ lạnh và hoàn toàn thất bại. Trải nghiệm ấy là những gì
mà bất cứ người bán hàng nào cũng thấu hiểu, nó tạo nên hiệu ứng sợ thất bại, sợ trở thành
một kẻ đáng khinh, một kẻ ngoài lề xã hội. Ngay cả khi là lính mới, anh ta cũng có thể nhận
ra sự thật trước khi bước qua cánh cửa của bất cứ ngôi nhà nào: mọi người ghét anh ta đơn
giản chỉ vì anh ta là một người bán hàng. Tất cả sẽ trở nên tồi tệ và vô vọng khi ngày nào
anh cũng phải làm công việc mà ai cũng ghét. Một ngày nọ, một nhân viên bán hàng mới ở
Cleveland gọi điện tới một căn hộ phía tây thành phố. Khi đó, bên trong căn hộ, có 2 phụ nữ
đang in các bản tin truyền hình. Cảnh tượng đầu tiên đập vào mắt khi anh ta tới nơi là đống
rác chất ngất trước cửa, 2 chiếc xe ô tô rỉ sét trong gara, 2 con chó săn đang nằm gật gù trên
nóc ô tô, khoảng 30 con mèo đi loanh quanh cùng đống đồ lót bẩn thỉu vứt trên sàn và 2
người phụ nữ, một béo một gầy. Chỉ riêng việc đứng đó đã là một cực hình chứ đừng nói tới
việc cố gắng bắt chuyện với họ. Người đàn bà to béo muốn mua một chiếc máy photocopy
và đặt nó ở tầng hầm, dịch lên phía trên khỏi vũng nước tù đọng bẩn thỉu một chút. Tiện
thể, cô ta cũng cho anh ta biết mình mới tuyên bố phá sản hôm nay. Cô ta hỏi liệu cô ta có
thể có cái máy vào buổi đêm không vì cô ta sợ nếu chuyển ban ngày thì đám nghiện ở ngay
bên cạnh sẽ cướp mất chiếc máy.
Một lần khác, một đại diện bán hàng nữ tới một ngôi nhà ở Youngstown. Khách hàng đã hỏi
cô rằng liệu anh ta có thể cởi đồ trong buổi gặp gỡ tới không. Anh ta nói anh ta thực sự tin
tưởng vào cái gọi là tự do thân thể và đã từng xuất bản tạp chí khỏa thân. Cô cười trừ và lần
sau cô đến, anh ta thực sự lõa thể. Một khách hàng khác đặt một bệ xí khô riêng biệt trong
góc văn phòng của anh ta và yêu cầu mọi đại diện bán hàng ngồi lên đó trước khi đồng ý nói
chuyện. Bạn sẽ học được rằng bán hàng cũng giống như nỗ lực sinh tồn của con người trong
các bộ phim chiến tranh, khi mà thật khó để phân biệt giữa kẻ thù và bạn, giữa con mồi và
kẻ đi săn. Ngay cả những khách hàng lớn cũng sẽ tìm mọi cách để lợi dụng bạn. Bạn cho họ
dùng thử máy trong vòng 3 tháng, họ sẽ vui vẻ nhận lời và sau 3 tháng, họ trả lại chiếc máy
như một lời cảm ơn. Hoặc họ sẽ kỳ kèo rất lâu và cuối cùng gạt bạn sang một bên để đổi lấy
vài đồng giảm giá hằng tháng của một công ty khác. Những khách hàng cao thủ hơn sẽ còn
cò quay tới tận tháng Mười hai vì họ tin rằng đó là thời điểm bạn sẵn sàng giảm giá để đuổi
kịp mục tiêu. Họ sẽ gợi ý những buổi ăn trưa và thì thầm với bạn rằng đối thủ cạnh tranh
đang sẵn sàng đưa cho họ một vài nghìn đô-la để đổi lấy sự đồng ý của họ. Trong rất nhiều
thỏa thuận, các đại diện bán hàng có nguy cơ trở thành nạn nhân hoặc một tên bịp bợp
đáng khinh. Điều mà những người mua hàng mong muốn là một thứ gì đó miễn phí – một
bữa ăn, một chiếc máy photocopy hay một trò cân não. Họ muốn ép những người bán hàng
đưa ra đề nghị về những thỏa thuận hời hơn nhiều so với những gì họ đáng được hưởng.
Tiền không phải là vấn đề duy nhất. Mỗi thương vụ đều là một nỗ lực kiểm soát cảm xúc.