Chiều hôm đó, Bruno mời Fred đi gặp vài khách hàng khác của anh ta, những mối kém hời
hơn Nhà xuất bản Bell. Khi họ tới trung tâm thành phố, Bruno nhận được tin nhắn. Fred
không để tâm và Bruno cũng chẳng nói gì, anh chỉ dùng mũi giày của mình và nhón nhẹ lên
giày của Fred. Fred liếc mắt sang chiếc máy nhắn tin của Bruno, Nhà xuất bản Bell đang gọi
tới. Không ai bảo ai, họ chạy như bay tới xe của Bruno, khởi động xe, đi khắp nơi tìm một
bốt điện thoại công cộng gần nhất. Đó là bốt điện thoại mà Fred hay sử dụng.
Đó là một ngày tháng Chín xám xịt, không khí nóng nực, oi bức, trời bắt đầu mưa rả rích.
Những đám mây di chuyển nhanh hơn, bay là là trên mặt hồ, khiến toàn bộ đường chân trời
hiện ra như một nét vẽ đứt đoạn trên nền trời màu xám. Những tòa nhà cao tầng tan chảy
trong màn sương tối đen và bất ngờ xuất hiện trở lại giữa những tầng mây. Khi họ đến trạm
xăng, Fred đưa tiền để Bruno gọi điện thoại, một hành động hào phóng đến bất ngờ. Bruno
gặp được thư ký của Salter.
Cô ta nói Salter vừa mới ra ngoài. Đó có phải là một tin tốt không? Cô ta nói bọn họ sẽ lấy
chiếc 5090. Khi Fred nhìn thấy nụ cười của Bruno, ông biết đó là điềm lành. Bruno gác máy
và họ bắt đầu kéo kính xe lên, một cách rất bình tĩnh. Nhưng ngay khi kính xe được kéo lên,
Bruno và Fred đập tay với nhau và bắt đầu nhún nhảy. Họ gào thét, rú rít trong chiếc xe chật
chội của Bruno. Nếu ai nhìn thấy họ lúc này, chắc hẳn sẽ nghĩ họ vừa trúng số độc đắc.
Cho tới cuối tháng Chín, đội của Fred đã gần chạm mốc 90% doanh thu. Vẫn còn 3 tháng
nữa, Fred có quyền tin tưởng vào tương lai xán lạn, nhưng ông vẫn lo lắng. 100% không
phải là một con số hoàn hảo, theo định nghĩa của tập đoàn và quá khứ huy hoàng của ông.
Ông cần vượt mức mục tiêu ít nhất 20% để có thể thảnh thơi bay tới Palm Springs, đó là
thành công mà ông được phép chấp nhận.
Một lần trên đường trở về từ Nhà xuất bản Bell, Fred và Bruno bắt đầu nói chuyện về tương
lai. Bruno là người có khả năng gần như tuyệt đối được tiến cử thăng chức vào năm sau.
Anh hy vọng sẽ trở thành một quản lý bán hàng hoặc một chuyên gia về dòng máy cỡ lớn.
Bruno cần có cảm giác đang thăng tiến trong sự nghiệp. Vợ anh, Diane, đang chuẩn bị sinh
đứa con đầu lòng. Anh cần phải làm việc tốt hơn, được đề bạt lên chức và kiếm thêm tiền để
trang trải cho gia đình. Fred muốn giúp Bruno thực hiện điều đó.
“Frank sẽ đề bạt cậu vào một vị trí nào đó trong năm nay”, Fred nói khi họ lướt qua những
nhà máy thép trên chiếc Audi của Bruno. “Có lẽ là vị trí chuyên gia về dòng máy cỡ lớn.”
“Nghe có vẻ không nhiều thử thách cho lắm”, Bruno nói. “Tôi đã nói với Frank nếu năm sau
không có gì xảy ra, có lẽ tôi sẽ phải suy nghĩ lại. Tôi không làm thế để ra yêu sách với ông ta,
tôi chỉ thông báo thôi. Tôi muốn làm trong lĩnh vực marketing quốc tế nếu có thể.”
“Cậu không muốn một công việc bàn giấy phải không Bruno? Dù nghe có vẻ sáng tạo đến
đâu đi chăng nữa, nhưng cuối cùng cũng chỉ là công việc làm vì tiền mà thôi.”
“Tôi biết chứ Fred. Những người quét dọn có lẽ là những người duy nhất không tính toán”,
Bruno nói. “Tôi không tìm kiếm một danh hiệu để tự đề cao bản thân. Tôi muốn phát triển
bản thân. Hãy nhìn chiếc Lexus mới kia kìa! Ở Xerox, mọi thứ đều thật ngột ngạt. Dù làm