“Tôi sẽ gọi lại cho ông vào tuần sau và chúng ta sẽ quyết định ngày hẹn”, Bruno nói.
Tại sao lại làm như thế? Những người này thực sự không biết làm thế nào để chốt giao dịch!
Những gì Fred đã làm là nịnh bợ và vun vén, nó thực sự hiệu quả. Hãy nhìn vào biểu thuế
W-2 của ông. Đó là bằng chứng cho thấy ông đã làm đúng cách. Thứ Tư tuần sau! Thật hứng
khởi!
Bruno vẫn đang nói chuyện điện thoại nhưng Fred không để ý. Ông đang mải mê tính toán
trên máy tính, gục đầu lên bàn và liên tục lẩm bẩm. Dù vậy, Bruno vẫn nghe rõ từng từ, anh
ta chưa bao giờ bỏ qua bất cứ điều gì.
“Chúng ta sẽ làm được”, Fred nói, “Cậu bé, đầu óc tôi không thể dừng lại được.”
Trong một buổi họp quản lý bán hàng, Pacetta đã nói với mọi người rằng không ai được lu
mờ trong bóng tối, mọi thứ cần được chiếu sáng, dù chỉ là một dấu phẩy trong bản thỏa
thuận. Đó là thời điểm hoàn hảo để Fred đứng trước những quản lý khác nói về từng chiếc
máy, từng hợp đồng, những gì người của ông đang làm, cách họ sử dụng những ưu đãi,
những đợt khuyến mãi cuối năm. Người của ông không thể chốt thỏa thuận khi chưa thông
báo cho ông. Frank cười toe toét. Đây là lúc để trở thành những người anh em tốt với tất cả
các đại diện bán hàng.
“Đó chính là hình mẫu, là điều mà tôi yêu cầu. Thấy chưa, điều đó thật tuyệt vời, Fred ạ. Anh
đang làm đúng những gì tôi cần. Anh đang buộc mọi thứ phải đi đúng hướng.” Đó là một
trong những câu yêu thích của Frank: Không có gì xảy ra trừ khi bạn buộc nó phải xảy ra. Đó
chính là linh hồn của nghệ thuật bán hàng.
“Khi tới gặp tôi, họ không thể giấu tôi bất cứ điều gì”, Fred nói.
“Anh nắm bắt được mọi việc. Điều đó thật đáng kinh ngạc. Đó là điều tôi muốn. Tôi muốn
chúng ta biết chính xác người của chúng ta đang làm gì.”
Fred đến từng bàn làm việc của các đại diện bán hàng và moi mọi thông tin ông cần để kiểm
soát tình hình, nếu ông không thấy đại diện bán hàng nào ở bàn làm việc của họ, ông sẽ lùng
sục cho tới khi tìm ra nạn nhân rồi tuôn ra một tràng. Trong vòng 15 phút, ông liên lạc với
từng đại diện, trình bày ý tưởng của mình và biến mất không lời tạm biệt. Xong việc, ông
quay trở lại văn phòng của mình. Fred thấy Larry Tyler đang hoàn thiện một bản thỏa
thuận mới. Larry đang rất bận rộn, ông ta đã gọi điện cho 4 người của một công ty từ trước
7 rưỡi sáng nay.
Fred rút chìa khóa xe ô tô từ trong túi ra ném cho Larry và nói rằng ông ta cần phải dứt ra
khỏi cái máy tính để đi gặp khách hàng. Larry giận tím mặt nhưng vẫn cố nhẫn nhịn vì rõ
ràng đó là điều Fred muốn ông làm.
Fred luôn kiểm soát, châm chọc rồi thúc ép các đại diện bán hàng của mình, không bao giờ
để họ nghỉ ngơi mà không canh cánh gánh nặng về trách nhiệm và ông tìm mọi cơ hội để đi
gặp khách hàng với họ. Khi những ngày cuối của mùa hè trôi qua, các đơn hàng bắt đầu tràn