liệu ông ta có về phe của Bruno hay chỉ hơi mềm yếu trong việc thuyết phục cấp trên mua
chiếc máy mà ông ta hằng khao khát.
“Năm đầu chúng tôi sẽ chi trả toàn bộ chi phí cho chiếc máy”, Fred nói.
Salter gật đầu, mắt hướng về những con số và nói sẽ suy nghĩ kỹ hơn. Ngày hôm sau, khi họ
gọi lại cho Salter, ông ta nói mình thích những con số. Tim Fred đập thình thịch, ông đã
đánh hơi thấy mùi thành công đâu đây. Ông muốn cầm tay Salter và đặt lên đơn hàng. Ông
đã từng làm thế một lần và lần đó ông đã thành công.
“Nếu mọi việc ổn thỏa, tôi sẽ biết ngay và mọi việc sẽ được tiến hành vào cuối tuần.”
“Vậy chúng tôi có thể gặp ông vào thứ Sáu chứ?”, Bruno nói.
“Tôi sẽ gọi lại cho anh”, Salter đáp.
Khi quay trở lại văn phòng, Fred cảm thấy thật kỳ diệu. Đó là phần ông thích nhất trong các
thương vụ mua bán, khi câu chuyện đang lên tới cao trào. Ông cảm thấy hạnh phúc khi việc
bán hàng có thể khơi gợi sự hưng phấn trong con người ông.
Fred không để Bruno nghỉ ngơi chút nào. Ông yên lặng ngồi trên ghế và dỏng tai nghe từ
văn phòng của mình. Bruno đang nói chuyện với một khách hàng khác nhưng không có vẻ
gì là đang thúc giục họ. Fred dịch ghế tới gần cửa văn phòng để mở và bắt đầu lải nhải với
Bruno trong khi anh ta đang nói chuyện điện thoại. Khi Fred vui vẻ, ông có thể làm bất cứ
điều gì. Ông có thể chìm đắm trong tuyệt vọng rồi sau đó phơi phới trở lại.
“Khi nào? Khi nào? Khi nào? Khi nào?”, Fred thì thầm đủ lớn để Bruno nghe thấy, vừa nói
vừa vung vẩy nắm tay. Ông ngọ nguậy ngón tay cái của mình: “Có thành công không? Đó là
một đơn hàng nữa phải không, Bruno? Tôi đang rất hào hứng. Tôi thậm chí không biết mình
đang ở đâu nữa. Chúng ta sẽ có 600 đơn hàng trong năm nay.”
Bruno giơ ngón tay cái lên ý chỉ thành công.
“Ký trong tháng này?”
Bruno mấp máy môi trong khi bàn tay anh ta che ống nghe, “Tôi không biết.”
“Chúng ta cần ngay một cái hẹn. Ngay lập tức!”
“Khi nào chúng ta có thể đưa ra quyết định cuối cùng với đơn hàng này?”, Bruno hỏi trong
điện thoại.
“Hãy xin ông ta một cái hẹn, Bruno. Một cái hẹn.”
“Hai tuần nữa được không ạ?”, Bruno hỏi.
“Thứ Tư tuần sau. Bảo ông ta thứ Tư tuần sau. Hãy xin ông ta một cái hẹn.”