nhiệm càng ngày đè nặng trên vai. Đó là điều Fred ghét nhất. Fred đặt toàn bộ số phận của
ông vào tay Pacetta, Pacetta chính là thủ lĩnh của ông ở Cleveland. Fred hy vọng Pacetta sẽ
kéo ông ra khỏi vũng lầy và đặt ông vào đâu đó khá khẩm hơn. Điều gì sẽ xảy ra nếu Pacetta
rời đi trước khi đưa ra một kế hoạch nào đó cho Fred? Và liệu Pacetta có bận tậm tới những
người ông đã bỏ lại phía sau hay không?
Fred và Kathy đang ngồi tại bàn bếp, ánh đèn phản chiếu trên những chiếc đĩa bóng loáng,
căn bếp trông khá im lìm với màu giấy dán tường xanh nhạt có hoạt tiết chìm. Đám trẻ đang
chơi đùa ở sau nhà. Sự yên ắng và màn đêm đang bao trùm không gian, chỉ còn tiếng động
cơ phát ra từ chiếc tủ lạnh và vài âm thanh của Christopher trên tầng. Chú chó Laddie đang
nằm gà gật trong phòng khách, hoàn toàn không bận tâm tới bất cứ điều gì xảy ra xung
quanh.
Fred nói với Kathy rằng ông sẽ rời khỏi Xerox nếu bà có thể kiếm đủ tiền trang trải cho cuộc
sống gia đình trong giai đoạn chuyển đổi. Ông nói em trai ông cũng đang có suy nghĩ tương
tự. Ông nói vậy để ám chỉ rằng những người đàn ông trong gia đình đang bị một cơ chế ép
họ làm việc đến kiệt sức vì vợ của họ không thể kiếm đủ tiền. Điều đó khiến họ mất đi sự tự
do. Bà biết đó không phải là tất cả. Bà biết rằng ông yêu công việc của mình khi mọi việc đều
suôn sẻ. Bà biết ông cảm thấy an toàn hơn khi bà ở nhà. Bà cũng biết ông thực sự muốn bà
đi làm kiếm tiền, miễn là nó không khiến bà có cảm giác độc lập và dần rời xa gia đình, làm
thay đổi sự cân bằng trong cuộc sống của họ. Dù đã nhiều lần ông nói về sự giải thoát nhưng
bà không nghĩ ông sẽ rời Xerox kể cả khi bà có kiếm được nhiều tiền đi chăng nữa. Hai vợ
chồng John – em trai ông, đang sống tại Toledo, trụ sở của chi nhánh Detroit, vẫn đang làm
việc cho Xerox cho dù cậu ta cũng không ngừng rên rỉ.
“Đó cũng là cái cớ của John phải không Fred?”, Kathy hỏi, nhìn chằm chằm vào giữa bàn, nơi
có những lát thịt lưng bò hồng nhạt kèm nước sốt trên đĩa. “Vợ cậu ấy cũng đang đi làm”.
“Anh không phải là cậu ấy. Anh có mục đích và mục tiêu. Johnny chẳng liên quan gì đến anh
hết.”
Fred đứng lên, dựa vào chiếc ghế của mình. Ông không hề chú ý tới cuốn sách của Norman
Vincent Peale về tư duy tích cực mà Kathy đang nghiên cứu gần đây trên chiếc bàn nhỏ
đằng sau ông.
“Hai người đã làm mọi việc gần giống hệt nhau suốt cả cuộc đời. Và bây giờ thì cả hai không
ngừng than phiền về mọi thứ.”
“Anh có mục tiêu cuộc sống, Kathy...”
“Nhưng điều em đang cố hiểu đó là...”
“Johnny muốn trở thành một nhà quản lý. Anh ghét điều đó. Cậu ấy muốn trở thành người
quản lý của chi nhánh dù vẫn than phiền về nó.”