5.
Trong một phòng chờ tại Beachwood Marriott, một người đàn ông đang tiến vào một chiếc
lồng kính từ phía sau quầy bar. Người đàn ông mặc âu phục và đang mỉm cười này là nhân
vật được chọn từ hàng ghế khán giả. Anh ta sẽ bị nhốt vào trong lồng và có nhiệm vụ bắt lấy
những đồng tiền xung quanh mình. Người đàn ông mặc một bộ âu phục kẻ sọc, áo sơ mi
trắng và chiếc cà vạt nhiều màu. Trông anh ta giống hệt một nhân viên của Xerox hay người
của một tập đoàn lớn nào đó của Mỹ. Khi được chọn, anh ta gượng cười với những người
còn lại tại bàn của mình.
Khi người đàn ông bị nhốt trong chiếc lồng khổng lồ, những người ở ngoài sẽ thổi gió vào
lồng rồi thả vào đó những tập tiền mệnh giá 1, 5 hay 10 đô-la tạo thành một cơn bão màu
sắc. Anh ta phải cố gắng bắt lấy những đồng tiền đang bay loạn xạ xung quanh mình trong
vòng khoảng 2 phút.
Người đàn ông kia cũng như tất cả mọi người tại Beachwood Marriott đều là một con rối.
Mọi người đều bị dụ dỗ, bị khống chế và nhạo báng bởi đồng tiền. Khách hàng là con rối của
người bán hàng. Người bán hàng là con rối của sếp anh ta. Và sếp anh ta lại là con rối của
người có chức vụ cao hơn. Còn Phó Chủ tịch Tập đoàn thì sao? Số phận của ông ta hoàn toàn
phụ thuộc vào bàn tay của một số Giám đốc Điều hành – những người có khả năng gây ảnh
hưởng tới Chủ tịch. Bản thân Chủ tịch Tập đoàn cũng nhảy múa theo vũ điệu của Phố Wall.
Và Phố Wall thì buộc phải tuân theo tiếng gầm rú của sàn giao dịch. Tiền bạc thống trị tất cả,
quyết định luật chơi khiến mọi người đều trở thành con rối. Liệu có ai không giống như
người đàn ông tham gia trò chơi trong lồng kính nói trên?
Fred đã từng chứng kiến trò chơi này trước đây. Nếu được chọn bước vào chiếc lồng đó,
ông có thể làm tốt hơn. Ông sẽ dang rộng chiếc áo khoác ra để có thể giữ được những tờ đô-
la dưới vạt áo. Sau đó, ông sẽ dùng bàn chân để tóm lấy những đồng còn lại trên sàn, thu
chúng lại và cho vào túi. Nhưng ông cũng biết rằng dù ông có làm gì, số tiền lấy được cũng
không thấm vào đâu so với số trôi đi mất. Đó là một trò chơi tưởng như béo bở nhưng lại
đầy sự căm giận và tuyệt vọng bởi có quá nhiều tiền bị lãng phí, ông thậm chí không thể
chạm tới chúng chứ chưa nói tới việc tóm lấy và tiêu chúng. Tất cả những điều này khiến
ông khao khát được bước vào chiếc lồng kính đó dù cho ông cũng đồng thời muốn trốn
thoát khỏi đó. Ông không thể kiềm chế được, ông muốn lấy hết đống tiền đang bay tứ tung
và bước ra ngoài. Mấu chốt là không được bước ra quá sớm.
Chuyện gì sẽ xảy đến sau khi ông thoát ra? Một ngày nào đó, ông sẽ hoà vốn nhưng ông
không bao giờ giàu, không hơn người đàn ông đang ở trong lồng kia là bao, không hơn phần
lớn những người đang làm việc trong chi nhánh và tự thấy bản thân mình bị kích động bởi
vài trăm đô-la trong các buổi tuyên dương của Pacetta. Mới chỉ một tuần trước, Fred phải
kiềm chế bản thân khi nhìn thấy khoảng 20 đồng 20 xu rơi vãi trong khu vực đỗ xe tại một
trong số những công ty họ tới thăm. Tổng số tiền không phải là điều khiến ông thích thú.
Đối với ông, đó là 20 cơ hội may mắn đang nằm dưới chân, 20 cơ hội có thể khiến số phận
ông thay đổi.