Vậy điều gì sẽ xảy ra với ông? Nếu ông không có bất cứ kế hoạch khả thi nào để trở nên giàu
có hơn, kiểu như thăng tiến trong sự nghiệp và trở thành quản lý một chi nhánh nào đó, thì
ông nên làm gì với cuộc đời của mình khi ông vẫn yêu thích và muốn làm công việc bán
hàng? Tất cả mọi người trong chi nhánh tại thời điểm này của năm đều bắt đầu lo lắng cho
tương lai. Trò chơi dự đoán bắt đầu khởi tranh từ mùa hè. Ai sẽ lên chức? Ai sẽ chuyển đi?
Cô ta sẽ bắt đầu làm gì? Bao giờ họ được thông báo? Phải làm gì để có nhiều khách hàng vào
năm tới? Tất cả sẽ trở nên ngày càng căng thẳng cho tới khi những thay đổi được thông báo
vào cuối tháng Mười. Nhưng năm nay, tất cả mọi thông tin thay đổi về nhân sự hay cất nhắc
cho năm sau đều vẫn còn là bí mật. Mục tiêu năm nay khá khó và quản lý của Xerox không
muốn bị ngáng đường bởi những yếu tố không cần thiết.
Bruno đang nói như thể anh ta biết chắc chắn mình sẽ chuyển tới đâu vào năm tới còn Fred
thì biết chắc về việc thăng chức của anh ta. Ông đã nghe vài tin đồn rằng Pat Elizondo có thể
tới Atlanta, Columbus hay San Diego nếu Pacetta không rời đi. Nhưng có vẻ Pacetta đã có kế
hoạch sẵn sàng rời Cleveland vào tháng Một năm sau. Rõ ràng, Pacetta muốn thăng tiến.
Fred nên làm gì nếu Pacetta rời đi? Ai sẽ là người tạo động lực cho ông đây?
Fred và Pacetta đã nói chuyện với nhau về vị trí mà Fred sẽ đảm nhận cuối năm nay và
Pacetta đảm bảo với Fred rằng ông ta sẽ tạo ra một vị trí phù hợp với ông nếu mọi thứ
không được như ý. Dù rất trung thành với Pacetta, Fred vẫn nghi ngờ Pacetta không đủ
quyền lực để làm điều đó. Khi đối diện với thực tế, Fred nhận ra dường như Pacetta không
đảm bảo chắc chắn điều gì cho ông giống như với Bruno hay Pat Elizondo. Fred tự hỏi nếu
Pacetta ở lại, mình có thể tin tưởng ông ta đến mức nào? Ông ta không ngừng nói rằng sẽ
tìm cho Fred một vị trí phù hợp vào năm sau và Fred không hề nghi ngờ về tình bạn của
Pacetta. Song, ông cũng không dám chắc tình bạn ấy có biến thành hành động hay không.
Ông không chắc khi nào Pacetta nói thật, khi nào chỉ là đãi môi, thậm chí không chắc có lúc
nào ông ta sống chân thật.
Bên cạnh đó, Pacetta dường như đang trong giai đoạn cạn kiệt năng lượng. Fred không còn
tin tưởng vào ông ta như những năm trước. Công việc bán hàng tại chi nhánh Cleveland
đang mất dần nguồn năng lượng khi hành động của Pacetta ngày càng trở nên giả tạo một
cách trắng trợn. Fred có thể cảm nhận được những biểu hiện mệt mỏi của Frank mỗi ngày.
Những buổi tuyên dương dần trở nên bắt buộc với ông, dường như Frank cũng không còn
tin tưởng vào sức mạnh của chính mình. Mọi người vẫn đến, ăn uống và chơi bời nhưng đã
thiếu đi sự hết mình vốn có.
Frank bước vào căn phòng đang diễn ra buổi tuyên dương thành tích tại Hội trường Ba Lan.
Bữa tiệc trông có vẻ khá đạm bạc. Rõ ràng dạo này Pacetta đã chi ít tiền hơn, đó là dấu hiệu
cho thấy sự cạn kiệt năng lượng ở ông ta. Làm sao ông ta có thể kiếm tiền nếu không tiêu
tiền? Ông ta cuối cùng cũng nghe lời quản lý tập đoàn, bắt đầu ngoan ngoãn hơn chăng?
Một ai đó hét lên, “Bây giờ là thời khắc của Monty.”
Đám đông dần bắt đầu đồng thanh kêu: “Monty! Monty! Monty!”