SÁT THỦ BÓNG ĐÊM - Trang 160

để sản sinh thêm một tôi nữa, giống như Dracula tạo ra một ma cà rồng mới
đứng bên cạnh anh ta trong bóng tối. Tôi biết mình sai, nhưng điều đó sẽ
thú vị biết bao !

Và tôi đã ngu xuẩn biết bao ! Khoảng thời gian ngồi trên sofa của

Rita đã thực sự biến trí tuệ từng một thời siêu việt của tôi thành đống bùn
nhầy của thứ tình cảm yếu đuối run rẩy ? Sao tôi có thể nghĩ ra những thứ
vô lý như vậy ? Tại sao thay vì thế, tôi không cố gắng đưa ra một kế hoạch
để thoát khỏi cuộc hôn nhân này ? Chẳng ngạc nhiên khi tôi không thể thoát
khỏi sự giám sát khó chịu của Doakes. Tôi đã sử dụng hết tất cả các tế bào
não và bây giờ, tôi đang mang trên đầu một bộ não trống rỗng.

Tôi liếc nhìn đồng hồ. Mười bốn phút lãng phí cho những lảm nhảm

vô lý trong đầu. Đã gần tới giờ hẹn: Tôi nhấc bộ đàm và gọi Doakes.

"Trung sĩ Doakes, hai mươi phút của anh đâu ?"
Đầu dây bên kia im lặng một lúc, sau đó có tiếng lách cách, "ừm, bây

giờ thì không."

"Gì cơ, trung sĩ ?"
"Tôi đang theo dõi một tội phạm, và e rằng mình đã bị anh ta phát

hiện."

"Loại tội phạm nào vậy ?"
Có một sự im lặng, như thể Doakes đã chờ đợi tôi hiểu tất cả và

không tìm ra được điều gì để nói. "Một người bạn cũ từ những ngày tôi còn
trong quân đội. Anh ta bị bắt ở El Salvador, và có thể anh ta nghĩ rằng đó là
lỗi của tôi." Anh ta dừng lại. "Người này rất nguy hiểm", anh ta nói.

"Anh muốn hỗ trợ không ?"
"Chưa cần. Lúc này, tôi sẽ cố gắng né tránh anh ta."
"10-4", tôi nói, cuối cùng cũng cảm thấy chút hồi hộp lúc chuẩn bị nói

từ đó.

Chúng tôi lặp đi lặp lại những tín nhắn cơ bản một vài lần nữa, chỉ để

chắc chắn nó sẽ đến được với Tiến sĩ Danco, và lần nào tôi cũng nói "10-4".
Thời điểm chúng tôi gọi là khoảng 1 giờ đêm, tôi đã rất phấn khích và thỏa
mãn. Có lẽ ngày mai, tôi sẽ cố gắng làm việc với cụm "Đó là một bản sao"
và thậm chí là "Hiểu rồi"

(Những mật lệnh thông dụng trong điện đàm)

. Cuối cùng, cũng có

điều gì đó để mong chờ.

Tôi tìm thấy một chiếc xe cảnh sát hướng về phía nam và thuyết phục

cảnh sát lái xe thả tôi ở nhà Rita. Tôi nhón chân bước tới xe của mình, chui
vào trong và lái về nhà.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.